Những ngày đầu dịch với vào VN, diễn ra một cuộc "đại khai sát giới" nhưng người giàu có, quan chức vô tình bị nhiễm covid.
Nghĩ lại thời kỳ đó mà hãi. Từ báo chí đến cộng đồng như bầy kền kền khát máu.
Khi mình ủng hộ Bộ TTTT cấm phát tán thông tin người bị covid, còn ăn núi gạch. Có ông anh mình, nhà báo lớn, còn chửi Bộ là ngu và yêu cầu công khai tuốt tuột tên họ, để còn biết mà tránh, kẻo... lây bệnh.
Tăm tối thật.
Fb nhắc lại bài viết ngày này năm ngoái, copy lại:
Những tay kền kền trong làng mạng mẽo.
Trong con mắt nhiều người, kể cả anh em báo chí, mình là cái gai, khi toàn nói ngược.
Người thì bảo, đi ngược để nổi tiếng. Kẻ thì bảo, tính nết khác thường.
Thực ra, hai quan điểm đều sai cả. Muốn nổi tiếng, lắm like, thì phải adua theo đám đông chứ? Cứ xem mấy ông hay chửi đổng, bênh người nghèo bất chấp đúng sai, chửi cán bộ bất chấp sai đúng, có lắm view hơn ko?
Mọi người thấy vậy, vì thực tế, cái gì rõ ràng rồi thì viết làm gì? Thấy cái gì sai và ngu, thì viết cho mọi người hiểu, hoặc thêm góc nhìn, thì lại bảo thích đi ngược dòng.
Vụ bao cao su tái chế là một ví dụ.
Giờ, thêm một vụ nữa, là cô bé Nhung hay N gì đó, BN17.
Cô này là điển hình của một câu chuyện tiết lộ thông tin đời tư từ vụ covid-19. Cô ăn chửi như thế nào trên mạng thì ai cũng biết rồi.
Đám đạo đức, kền kền chửi cô ấy thì ai cũng đọc hết rồi.
Mình, thì chúa ghét cái loại hay đánh giá nhân cách người khác rồi rao giảng đạo đức. Đấy là một dạng “ẩn ức tâm lý” có nghiên cứu khoa học hẳn hoi. Kiểu, thằng vô đạo đức thì rất hay nói oang oang về đạo đức, thằng hay nói dối thì rất hay hét to “Tao cực ghét loại nói dối”, loại hay quỵt nợ có khi luôn mồm rao giảng đạo đức có vay có trả... Con người ta thiếu hụt cái gì bên trong, lỗi cái gì bên trong, thì não bộ sẽ che lấp bằng cái thể hiện ra bên ngoài mà.
Quay lại vụ em Nhung.
Các fber, báo chí lại lần nữa chửi cô này kinh hoàng. Có ông fber kiêm nhà báo còn biên tút chửi mấy trang A4. Đọc toàn giọng đạo đức giả ghê tởm. Mình cảm nhận thấy cái giọng phọt ra ở mồm như đàn lươn chui ra ấy. Ghê phát khiếp. Kaka. (Chắc hay xem phim kinh dị, nên tưởng tượng ra kiểu đó, hê hê).
Thực ra, trang web kia, nó viết bài mang tính nghiên cứu, kiểu thống kê chuyện những bệnh nhân covid-19 bị tiết lộ đời tư, bị tấn công trên mạng, bị bịa đặt bôi nhọ, bị xâu xé đời tư... đây là một hiện trạng rất vô văn hoá, rất ít học, rất kém văn minh và cực kỳ mọi rợ.
Chuyện chỉ có vậy, mà bịa thêm thông tin: Thuê báo nước ngoài để giãi bày, để chửi Việt Nam.
Từ hai thông tin bịa tạc này, các nhà đạo đức lên tiếng bình phẩm 4 trang A4 dạy dỗ đạo đức cho cô gái kia để câu like, câu view, tăng tương tác... để bán hàng, bán tút... mả cha loại bất nhân, thất đức!
Đây là bản dịch google bài từ web nọ, mang tính chất nghiên cứu về xã hội Việt cũng như tâm lý đám đông, vừa bổ ích lại có ý đá đểu Việt Nam, mọi người đọc để suy ngẫm:
“Vào ngày 18 tháng 2, Nga Nguyễn, một người có ảnh hưởng trên Instagram, thích du lịch và thời trang cao cấp, đã bay từ London - “cơ sở” của cô - đến Milan, nơi cô tham dự show diễn mùa xuân của Gucci. Nhà mốt chọn hóa đơn cho chuyến bay và khách sạn. Nga, hai mươi tám tuổi, giải thích với tôi, “Tôi có mối quan hệ rất tốt với tất cả các thương hiệu, dù là khách hàng lâu năm hay chỉ là bạn bè”. Cô cùng với chị gái tên Nhung, một tuổi, sống ở Hà Nội đến Milan, nơi cô quản lý một khách sạn sang trọng mà gia đình họ sở hữu. Một tuần sau sự kiện Gucci, hai chị em đã đưa Eurostar đến Paris, cho buổi trình diễn của Saint Laurent; sau đó họ đến Luân Đôn, nơi họ ở tại nhà của Nga. Vào ngày 1 tháng 3, Nhung bay về Việt Nam và Nga có chuyến công tác ngắn ngày sang Đức, nơi cô cũng đưa một người họ hàng đi khám bệnh. Trong phòng thi, Nga ho nhẹ. Cô nhớ lại: “Bác sĩ đã xem xét và đề nghị xét nghiệm coronavirus. "Tôi nghĩ rằng ông đã nói đùa."
Bác sĩ lấy mẫu chất nhầy từ mũi của chị Nga và bảo chị đến nhà người thân chờ. Cô ấy nhớ mình cảm thấy ổn, nhưng tối hôm đó cô ấy bị sốt và ho ngày càng nặng hơn. Hai ngày sau, cô bị viêm phổi, và xét nghiệm coronavirus của cô là dương tính. Một Á hậu người bình thường có thể bao gồm bốn dặm trong nửa tiếng đồng hồ, cô chỉ có thể đi lại được. Đến ngày 12/3, người dân cấp cứu đưa chị Nga đến bệnh viện. Cô ấy ở đó hơn một tuần, sau đó trở về nhà người thân của mình, nơi cô ấy cuối cùng đã hồi phục hoàn toàn. Bây giờ trở lại London, cô ấy cảm thấy "rất biết ơn sự chăm sóc" mà cô ấy nhận được ở Đức.
Khi về đến Hà Nội, chị Nhung đi qua một cửa khẩu sân bay, và không bị sốt. Nhưng cô ấy bắt đầu ho vào đêm đó. Bốn ngày sau, cô ấy trở thành bệnh nhân covid-19 đầu tiên được xác nhận ở Hà Nội. Cô nằm cách ly hai tuần tại Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương, sau đó về nhà cách ly. Cô ấy cũng đã bình phục và rất biết ơn các bác sĩ đã điều trị cho cô ấy.
Kinh nghiệm của hai chị em khác nhau theo một cách quan trọng. Các quốc gia thuộc Liên minh Châu Âu có các biện pháp bảo vệ quyền riêng tư rất chặt chẽ và không ai ngoài gia đình của Nga và một vài người bạn biết rằng cô có covid-19. Trường hợp của Nhung đã được công chúng biết đến. Trước khi cô nhận được chẩn đoán của mình, Việt Nam có một số ít ca nhiễm coronavirus bên ngoài thủ đô, và đợt bùng phát đã giảm xuống không còn gì. Một nhà báo Việt Nam nói với tôi, "Chính phủ đang nghĩ đến việc tuyên bố Việt Nam không có dịch bệnh." Nhung làm hỏng kế hoạch. Các nhà chức trách, quyết tâm khiến những người dân Hà Nội khác ở nhà, đặc biệt là ở khu phố của Nhung, đã thực hiện việc khóa cửa trên đường phố của cô ấy. Đó vẫn chưa phải là tất cả: chính phủ Việt Nam, vốn thường xuyên sử dụng thông tin rò rỉ trên báo để thuyết phục hoặc khiến người dân sợ hãi, đã mời báo chí xem một buổi phát trực tiếp về cuộc họp về tình trạng sức khỏe của cô gái trẻ. Trong vòng một giờ sau khi các bài báo về cuộc họp được đăng tải, mọi người trên Internet đã tìm ra Nhung là ai và tìm thấy các tài khoản mạng xã hội của cô.
Trong vòng chưa đầy một ngày, tài khoản Instagram của Nhung đã có mười nghìn người theo dõi mới — và nhiều người trong số họ đang tấn công cô. Mọi thứ vượt quá tầm kiểm soát đến mức cô ấy đã thay đổi cài đặt tài khoản của mình thành riêng tư. Dù đang nằm trên giường bệnh nhưng mọi người cứ khẳng định thấy cô nhộn nhịp về thành phố. Một người dùng đã xem bức ảnh của một người phụ nữ trông giống Nhung tại buổi khai trương Uniqlo và đăng lại hình ảnh này trên Instagram, thông báo với những người theo dõi rằng Nhung đang tiệc tùng trong khi bị ốm. Một người dùng khác đã đăng một bức ảnh có vẻ ngoài khác lạ đang đi dọc Tạ Hiện, dải phố đêm của Hà Nội, và cho rằng Nhung đang vô tình lây bệnh cho người qua đường. Tiếp đến là tin đồn Nhung đi thăm bạn trai ở Vinhomes Times City, một khu cao cấp.
QUẢNG CÁO
Chính phủ Việt Nam cam kết làm gương cho Nhung một cách rõ ràng, cho biết rằng khi bay từ London về nước, cô ấy đã không đề cập đến chuyến thăm Ý của mình. Không chỉ Nhung rõ ràng đã lây bệnh cho em gái mình; Theo các quan chức, cô ấy là nguồn lây nhiễm có thể xảy ra cho 10 người khác trên chuyến bay, tất cả đều có kết quả dương tính ngay sau đó, cũng như tài xế đón cô từ sân bay, quản gia và một người cô của cô. Một số hành khách trên máy bay bị nhiễm bệnh là du khách người Anh, dẫn tờ Daily Mail cho rằng Nhung là một "người siêu lây lan." Chính phủ Việt Nam đã đăng những bức ảnh của Nhung trong phòng bệnh của cô ấy - bề ngoài là để chứng minh rằng cô ấy đang hồi phục - và những người dùng mạng xã hội đã chế những hình ảnh này để thương tiếc cô ấy một lần nữa.
Làn sóng giận dữ cũng đến với chị Nga ở Âu Châu. Hình ảnh của cô trong các bài báo về ngành công nghiệp thời trang và sự lan rộng của covid-19. Không có gì khác biệt là cô ấy dường như không lây nhiễm cho bất kỳ ai. “Những người tôi tương tác trong Tuần lễ thời trang đều ổn cả,” cô ấy nói với tôi. "Nhiếp ảnh gia của tôi và chuyên gia trang điểm của tôi đã ở gần nhau, và họ đã OK." Tuy nhiên, tài khoản Instagram của Nga đã khai thác tài khoản Instagram của người Việt Nam, bao gồm những bức ảnh gần đây từ chuyến đi của cô đến Milan và Paris, để miêu tả cô là người bất cần và suy đồi. Trolls tìm thấy hình ảnh cũ của Nga trong kỳ nghỉ ở Mykonos, mặc đồ Saint Laurent và đứng bên cạnh Salt Bae - đầu bếp nổi tiếng người Thổ Nhĩ Kỳ được biết đến với cách rắc muối cực kỳ lộng lẫy khi nấu ăn. Một người nào đó ở Việt Nam đã điểm xuyết hình ảnh Mykonos với những hình vương miện sáng chói, để gợi ý rằng chị Nga đang rải coronavirus như muối. Người dùng Instagram đã cho hình ảnh gần 11 nghìn lượt thích. Một người Việt Nam bình luận về Nga, "Cô ấy có ý thức tập thể của một cái lồn." Một người khác tuyên bố, “Hãy giúp tôi gửi một con quái vật cho bạn. . . Nhung’s whole family. ”
Nguồn gốc của sự nổi bật của Nga - tài khoản Instagram bóng bẩy của cô ấy - đã trở thành một mục tiêu để đánh bại cô ấy và chị gái của cô ấy. Một người dùng mạng xã hội đã cố gắng đấu với nhau. Một phụ nữ ở thành phố Hạ Long viết cho chị Nga: “Tôi đã theo dõi bạn lâu rồi vì bạn tài năng. "Nhưng tôi thực sự không thể chấp nhận em gái của bạn." Cô ấy nói thêm, "Tôi hy vọng bạn và gia đình của bạn sẽ nhanh chóng hồi phục."
Những cuộc tấn công làm tổn thương chị em khi họ đang ở giai đoạn dễ bị tổn thương nhất. Nhung ẩn mình và chuyển sang thiền định. Nga nói với tôi, "Chiến đấu với virus trong khi tất cả những bài báo này đang tát vào bạn làm cho nó khó khăn hơn." Cô coi các vụ tấn công là ví dụ của sự ghen tị giai cấp: "Ở Việt Nam, chúng tôi quá đặc quyền - chúng tôi đi du lịch quá nhiều." Cô cho rằng sự chú ý đặc biệt mà cô và chị gái nhận được ở những nơi khác là phân biệt chủng tộc, lưu ý rằng, "Nếu đây là Paris Hilton, sẽ không có nhiều ồn ào như vậy."
Xấu hổ công khai từng diễn ra ở quảng trường công cộng. Đến thế kỷ XIX, nó đã chuyển sang báo chí, và sang thế kỷ XX, diễn đàn là truyền hình. Ngày nay, mọi người bị khinh miệt trên mạng. Internet, với cơ hội ẩn danh, không có người gác cổng, và khả năng phóng đại của nó gây ra những tổn thương nhất thời, đã khiến nó dễ dàng tạo ra sự phẫn nộ hàng loạt ngay lập tức. Blog, một địa điểm phản ánh bản thân, đã nhường chỗ cho bài đăng trên mạng xã hội, có xu hướng thiên về sự tấn công bốc đồng và nhóm cộng dồn.
Xấu hổ kỹ thuật số mang lại quả báo nhanh chóng và áp đảo, thường là không công bằng. Bạn thậm chí không cần phải có quyền cướp đoạt thành công ai đó: tất cả những gì bạn cần là cảm thấy rằng bạn đã bị đối xử sai. Vào năm 2015, một người đàn ông Úc tại một trung tâm mua sắm đã chụp ảnh tự sướng trước một tấm áp phích của Darth Vader và gửi cho những đứa trẻ của mình. Một người mẹ đứng gần đó vì nhầm tưởng rằng máy ảnh đang chĩa vào con mình nên đã quyết định rằng người đàn ông là một kẻ săn mồi. Cô ấy đã chụp ảnh anh ta và đăng hình ảnh lên Facebook, cảnh báo, "Hãy nhìn vào thứ đáng sợ này!" Bài đăng đã được chia sẻ hai mươi nghìn lần. Khi đối tác của người đàn ông nói với anh ta rằng mọi người trên mạng gọi anh ta là kẻ ấu dâm, anh ta đã lái xe đến đồn cảnh sát địa phương để xác minh danh tính. Đã quá muộn: anh ta đã được xác định trên Internet. Anh ta đã nhận được những lời dọa giết. Sau khi lỗi của người tố cáo anh ta được tiết lộ, cô ấy cũng vậy.”.
同時也有19部Youtube影片,追蹤數超過92萬的網紅iHay TV,也在其Youtube影片中提到,#ihaytv #ihay_jukysan Dịp lễ Tình nhân vừa qua, Juky San gây sốt với ca khúc "Phải chăng em đã yêu". Đây là một sáng tác của RedT - nam nhạc sĩ trẻ từ...
「thiên hạ hữu tình nhân」的推薦目錄:
- 關於thiên hạ hữu tình nhân 在 Phạm Dương Ngọc Vlog Facebook 的最佳解答
- 關於thiên hạ hữu tình nhân 在 Phạm Dương Ngọc Vlog Facebook 的精選貼文
- 關於thiên hạ hữu tình nhân 在 Facebook 的最讚貼文
- 關於thiên hạ hữu tình nhân 在 iHay TV Youtube 的精選貼文
- 關於thiên hạ hữu tình nhân 在 iHay TV Youtube 的最讚貼文
- 關於thiên hạ hữu tình nhân 在 iHay TV Youtube 的最佳貼文
- 關於thiên hạ hữu tình nhân 在 Đan Trường Ft Juky San - THIÊN HẠ HỮU TÌNH NHÂN 的評價
- 關於thiên hạ hữu tình nhân 在 Những bản nhạc Hoa lời Việt hay nhất của Juky San - YouTube 的評價
- 關於thiên hạ hữu tình nhân 在 ĐAN TRƯỜNG FT LƯƠNG BÍCH HỮU - VER.HOA ... - YouTube 的評價
- 關於thiên hạ hữu tình nhân 在 Châu Thâm 周深 ft Lý Khắc Cần 李克勤 - Thiên hạ hữu tình ... 的評價
thiên hạ hữu tình nhân 在 Phạm Dương Ngọc Vlog Facebook 的精選貼文
HÀNH TRÌNH SĂN TÌM RẮN HỔ MÂY KHỔNG LỒ, NẶNG HÀNG TẤN Ở MIỀN TÂy - phần 1
(Fb nhắc lại bài viết từ 8 năm trước, liền cop lại... Kính mời các cụ chu du vào miền Tây sông nước, với câu chuyện về loài rắn hổ mây khổng lồ nửa thực nửa hư, cứ như huyền thoại...)
Rắn khổng lồ tu luyện thành tinh trên núi Cấm và những cuộc chạm trán kinh hoàng
Nhắc đến loài rắn hổ mây khổng lồ, có khả năng nuốt chửng cả bò, trâu, người, thậm chí cả voi, bất kỳ ai ở vùng sông nước Cửu Long cũng biết. Tuy nhiên, không phải ai cũng được diện kiến loài rắn có cơ thể to như khạp da bò (chum vại cỡ lớn, đường kính 0,6-0,7m), hay to bằng cây thốt nốt già, dài vài chục mét, đầu ngẩng cao đến ngọn cây cổ thụ. Điều đáng tiếc là vẫn chưa có tấm hình, đoạn video hay tiêu bản xác rắn khổng lồ nào để chứng minh sự hiện diện của chúng là có thật 100%, không cần phải tranh cãi nữa. Câu chuyện về rắn hổ mây khổng lồ, cứ ba thực bảy hư, chẳng biết đường nào mà lần. Tuy nhiên, không thể không khẳng định rằng, rắn hổ mây là loài vật hấp dẫn nhất trong những câu chuyện đường rừng miệt thứ. Trong loạt phóng sự này, PV GĐ&CS đã bỏ một tháng trời, di chuyển tổng cộng 5.000km, chỉ với một mục đích là đi tìm câu trả lời về loài rắn khổng lồ, tưởng như chỉ có trong những bộ phim viễn tưởng của Mỹ. Đã có rất nhiều câu chuyện thú vị, bất ngờ về loài rắn khổng lồ có tên hổ mây. Kính mời bạn đọc theo dõi.
Bộ đội xả súng giết rắn khổng lồ
Những ngày tháng lang bạt miền Tây, tới đâu tôi cũng được nghe chuyện về rắn hổ mây khổng lồ. Tuy nhiên, loài rắn khổng lồ này thường gắn với 3 địa danh là vùng Bảy Núi (Thất Sơn), thuộc tỉnh An Giang, rừng U Minh Hạ (Cà Mau) và rừng Phú Quốc (Kiên Giang). Những vùng đất rộng lớn này vẫn còn rừng rậm, hang hốc, và theo khẳng định của những người sống quanh đó, thì nó vẫn là địa bàn cư ngụ, ẩn nấp của rắn khổng lồ.
Những quả núi vùng Thất Sơn luôn huyền bí. Đỉnh núi Cấm đột khởi từ vùng đất phẳng lỳ miền Tây luôn ẩn chứa những câu chuyện kỳ bí, lạ lùng nhất. Rắn hổ mây cũng là loài bí ẩn từ nhiều trăm năm nay. Anh xe ôm Đoàn Hoàng Quân (An Hảo, Tịnh Biên, An Giang) một hai khẳng định rằng, rắn hổ mây là thứ có thực, chứ không phải huyền thoại. Đỉnh núi Cấm này con gì cũng to, cũng lớn, chứ chẳng riêng gì rắn hổ mây. Trăn, nưa (một loài giống trăn, nhưng có 5 lỗ mũi, gồm 2 mũi thật, 5 giả) khổng lồ, nặng 200-300kg thì có nhiều, người dân trong vùng bắt được suốt. Ngay mới đây, người ta cũng bắt được con trăn nặng hơn 100kg, bị kiểm lâm thu giữ, đem thả lại núi Cấm. Bản thân anh Quân từng tận mắt chứng kiến bộ đội đóng quân ở núi Cấm đã bắn chết một con hổ mây khổng lồ, nặng khoảng 300kg. Hồi đó là năm 1985, khi anh 15 tuổi. Nghe tiếng súng xả liên thanh, người dân cả xã An Hảo chạy ra xem. Lát sau, anh thấy một tiểu đội lính hò dô kéo xác một con hổ mây khổng lồ từ rừng ra, để vắt ngang lộ. Cái lộ rộng tới 15m, căng con rắn ra, mà đầu và đuôi nó vẫn nằm dưới rãnh. Anh chàng Quân khi đó bạo dạn, liều lĩnh xông đến ôm con hổ mây, một vòng tay mà không hết thân của nó. Thân của nó phải bằng cây thốt nốt già. Mấy anh bộ đội dùng dao lột da, xả thịt, chia cho cả làng. Lúc mổ bụng nó, mọi người đếm được 5 con lợn rừng trong bao tử. Đấy là chưa kể vô số lông lợn, xương lợn vẫn nằm trong dạ dày của nó, chưa tiêu hóa hết. Theo một số cụ già, từng hiểu biết rất rõ về rắn hổ mây, thì với trọng lượng này, nó đủ sức nuốt chửng 5 người trưởng thành. Đúng là một con quái vật tưởng như chỉ có trong truyền thuyết. Sau vụ tận mắt chứng kiến đó, bản thân anh Quân cũng được nghe kể nhiều về rắn hổ mây, nhưng chưa có duyên được gặp lại lần nữa. Anh Quân lấy danh dự của một nhà giáo để khẳng định rằng, rắn hổ mây khổng lồ là loài có thật, chứ không phải huyền thoại.
Anh Đoàn Hoàng Quân vốn là cán bộ xã An Hảo (Tịnh Biên). Làm công việc ở xã nản quá, chơi nhiều hơn làm, nên anh đi học ngành sư phạm, rồi làm thầy giáo gõ đầu trẻ. Anh xung phong nhận dạy những lớp 135, ở những vùng xa xôi, khó khăn. 38 tuổi mới lấy vợ. Nhưng vợ khó đẻ, con lại nhỏ, hiếm hoi một đứa, nên anh bỏ nghề giáo, ở nhà giúp vợ kinh doanh. Vợ chồng anh dựng nhà ngay chân núi Cấm, mặt con đường hành hương của du khách lên đỉnh núi. Từ hôm núi Cấm lở đá, đè chết mấy người, nên con đường ô tô đi bị chặn. Khách hành hương muốn lên đỉnh núi Cấm chỉ có 2 cách là cuốc bộ, hoặc ngồi xe ôm 16 km đường rừng. Những ngày này, ông cựu nhà giáo tranh thủ kiếm sống thêm bằng công việc xe ôm. Trong suốt quá trình đi tìm vị đạo sĩ Ba Lưới, đạo sĩ cuối cùng của vùng Bảy Núi, tôi được anh Quân vòng ngang rẽ dọc dẫn đi gặp nhiều nhân chứng, được nghe kể nhiều chuyện ly kỳ, huyễn hoặc về loài rắn khổng lồ hổ mây.
Hồn bay phách lạc vì gặp rắn khổng lồ
Chị Mai Thị Nguyệt nổi tiếng cả vùng núi Cấm không phải vì tài sắc hơn người, hay làm được chuyện kinh thiên động địa gì, mà chỉ bởi vì chị từng chạm mặt rắn hổ mây khổng lồ. Chị Nguyệt là cán bộ phụ nữ ấp Vồ Dầu, nằm lưng chừng núi Cấm, thuộc xã An Hảo. Chị Nguyệt vốn ở xứ khác, nhưng lấy chồng rồi theo chồng về định cư ở vùng rừng rú này. Chị vốn chỉ biết làm nông, nhưng nhà chồng có nghề thuốc, nên ngoài lúc lên rẫy, chị vào rừng hái thuốc cho chồng. Cha chồng chị Nguyệt thường dặn con cháu rằng, khi vào rừng, thì phải quan sát rắn rết, vì rắn ở Thất Sơn toàn loại khổng lồ, cực độc. Họ vào rừng cũng luôn phải giắt theo thuốc trị độc rắn gia truyền. Tuy nhiên, nếu gặp rắn hổ mây, hoặc con nưa khổng lồ, nặng vài trăm ký, thì thuốc trị độc trở nên vô dụng, vì chúng chỉ táp một cái, thì cơ thể 50-70kg của con người sẽ chui tọt vào dạ dày. Theo kinh nghiệm của những người đi rừng, hái thuốc, thì khi vào rừng, tuyệt đối không được nhắc đến hai từ “con rắn” và “con nưa”. Bởi theo họ, nếu nhắc đến tên, lại gọi loài linh vật khổng lồ này là “con” thì ngay lập tức nó sẽ xuất hiện và vô cùng giận dữ, sẽ nuốt chửng con người. Không chỉ chị Nguyệt, mà bất kỳ ai ở vùng Bảy Núi, khi vào rừng sâu, đều không bao giờ hé răng giễu cợt gọi rắn hổ mây và nưa là “con”. Nếu cần thiết lắm, thì phải kính cẩn xưng lạ “ông rắn, ông nưa”. Mỗi khi gặp rắn khổng lồ, thậm chí là rắn nhỏ, người đi rừng nơi đây cũng tin rằng, cứ kính cẩn xưng “ông”, rằng: “Ông rắn cho con đi nhờ với ạ”, là lập tức rắn độc bò đi, nhường con đường bé xíu, dốc dác cho người đi rừng. Chuyện người dân kính cẩn gọi là “ông rắn, ông nưa” là hoàn toàn có thật. Trong các cuộc trò chuyện với người dân vùng này, mỗi khi tôi nhắc đến chữ “con”, họ đều nhắc nhở. Chuyện này cũng tương đồng với mô-tip ngư dân vùng biển, thì gọi cá voi là cá ông.
Theo chị Nguyệt, xưa kia, vùng Thất Sơn này có lắm đạo sĩ ẩn tu. Họ trồng những phương thuốc quý trong rừng, trên núi cao. Họ luyện cặp hổ mây khổng lồ, để chúng canh chừng vườn thuốc, giống như nuôi chó giữ nhà. Cặp hổ mây hàng ngày luyện võ, đọc kinh, tu hành cùng đạo sĩ. Thậm chí, rắn khổng lồ cũng dạy không ít bài võ rắn cho các đạo sĩ. Chính vì thế, loài hổ mây ở núi Cấm được coi là loài đã thành tinh. Vì chúng là loài đã thành tinh, nên con người nơi đây cung kính chúng như vậy cũng là điều dễ hiểu. Trong những ngày lang thang ở miền Tây, tôi gặp không ít đền, chùa, miếu mạo thờ rắn khổng lồ. Trong một ngôi miếu thờ đạo sĩ Thất Sơn, ở núi Sam, thuộc thị xã Châu Đốc (An Giang) thờ một cặp rắn, mà tương truyền, cặp rắn này tu cùng đạo sĩ trên đỉnh núi Sam huyền thoại. Trong hầu hết những ngôi chùa Khmer quanh vùng núi Cấm, đều thờ những con rắn khổng lồ. Những con rắn khổng lồ có mấy đầu luốn lượn ở cổng chùa khiến không ít người chưa từng thấy phải khiếp vía.
Trở lại câu chuyện của chị Mai Thị Nguyệt. Ấy là một lần, cách đây 27 năm, tròn 22 tuổi, chị cùng chồng đi hái thuốc ở lưng chừng núi, thuộc ấp Vồ Bà. Thuốc hái đầy bao, định bụng quay về, thì thấy một cái hang tối. Vùng này chị đi qua đi lại nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên chị nhìn thấy cái hang. Tò mò, chị tiến lại gần, định bụng chui vào hang xem có phát hiện gì không. Hang đá tối om, lại khá thấp, phải cúi đầu mới chui vào được. Vừa định chui vào, thì thấy hai đốm sáng từ giữa hang phát ra lập lòe. Tưởng có viên ngọc trong hang, chị Nguyệt chui hẳn vào. Ánh mắt quen với bóng tôi, nhìn mọi thứ rõ hơn. Chị cứng đờ người, hồn bay phách tán khi thấy hai đốm sáng ấy là hai con mắt của một con rắn khổng lồ. Hai mắt cách nhau tới 2 gang tay. Cái đầu nó nhìn ra phía cửa hang, đặt trên phần thân khổng lồ cuộn tròn. Chỉ vài vòng cuộn của thân nó, mà đã cao quá đầu chị. Mặc dù mặt cắt không còn giọt máu, miệng cứng đơ, nhưng chợt nhớ đến lời cha chồng dặn dò, chị đã chắp tay vái và xin lỗi “ông rắn”, vì đã làm kinh động đến nơi tu hành của ông. Thấy ông rắn vẫn nằm im, hai mắt nhìn chị không chớp, chị lùi dần ra ngoài, rồi vứt bao thuốc chạy như ma đuổi khỏi hang đá. Thấy vợ kinh hồn bạt vía, ông chồng cũng vứt luôn thuốc bỏ chạy cùng vợ. Từ bấy, chị Nguyệt bỏ luôn công việc hái thuốc, không dám vào rừng nữa. Chồng chị Nguyệt vẫn đi hái thuốc, nhưng không dám bén mảng đến khu vực có hang rắn khổng lồ. Sau này, một số người nghe chuyện của chị, cũng vác dao, súng kéo nhau vào tìm “ông rắn”, tuy nhiên hang thì còn đó, mà rắn khổng lồ thì không thấy đâu. Chị Nguyệt khẳng định rằng, chuyện chị gặp rắn khổng lồ là sự thật 100%. Còn giờ “ông rắn” bỏ hang định cư ở đâu thì chị không thể biết được.
Thợ săn gặp rắn khổng lồ
Có một câu chuyện mà bất kỳ ai ở chân núi Cấm đều biết, đều kể, ấy là chuyện nhóm người ở huyện Châu Phú, cạnh Tịnh Biên, kéo đến núi Cấm để tìm cây thuốc quý vào khoảng năm 1980. Nhóm này gồm 10 người. Sáng sớm họ lên núi Cấm, nhưng đến trưa đã thấy nháo nhác chạy xuống núi, mặt mũi ai nấy xám ngoét, thở hồng hộc. Họ lao thẳng vào nhà ông Tư Đậu, rồi chốt cửa kín mít, không dám ló đầu ra. Dân làng thấy sự lạ, tưởng có chuyện chết người liền kéo đến hỏi han. Hóa ra, đám người này gặp rắn khổng lồ. Họ kể rằng, vào buổi trưa, đứng bóng, nhóm người này dừng chân bên tảng đá để nghỉ ngơi, bỏ đồ ra ăn. Một người cầm con dao sắc lẹm bập thật mạnh vào thân cây mục, đen sì ngay dưới chân tảng đá. Không ngờ, cú chặt lút dao khiến máu từ “thân cây” phun ra ào ào. “Thân cây” rùng rùng chuyển động. Tiếng rào rào, rắc rắc vang lên. Mọi người tá hỏa tam tinh, ngã bổ chổng khi tiếng phì phì từ trên trời dội xuống. Đầu con rắn bành ra bằng cái nia, lưỡi thòng lõng dài cả mét. Cái đầu nó ở tít tận ngọn cây, đang nhòm xuống đám người như con nhái dưới đất. Nhưng kỳ lạ thay, con rắn không xơi tái đám người này, mà nó phóng đi như bão cuốn. Đám người này bỏ hết cây thuốc, đồ đạc, cắm cổ chạy xuống núi. Người thì khẳng định là rắn, người cãi là rồng, người cho là quái vật thành tinh… Nhưng người dân ấp Rau Tần (An Hảo) đều biết rõ họ đã gặp phải rắn hổ mây khổng lồ. Cứ theo lời mô tả của những người này, trừ những chi tiết sợ quá hoa mắt phóng đại lên, thì con rắn cũng phải nặng cỡ nửa tấn có dư.
Ông Tư Đậu cũng là một thợ săn thiện nghệ ở khu vực Bảy Núi. Giờ thú ít, kiểm lâm lại quản lý sát sao, nên ông đã bỏ nghề. Nhắc đến rắn hổ mây khổng lồ, ông khẳng định đó là loài rắn có thật. Việc nhóm người ở Châu Phú mặt cắt không còn giọt máu chạy vào nhà ông trú ẩn vì gặp rắn khổng lồ cũng là có thật. Tuy nhiên, trong đời thợ săn ngang dọc núi rừng của ông, ông vẫn chưa có duyên gặp được rắn hổ mây to bằng cây thốt nốt, nặng nửa tấn. Tuy nhiên, việc gặp những con hổ mây nặng cỡ 60-100kg, dài cả chục mét, thì ông đã gặp không ít lần. Những con rắn to như thế, cũng đủ khiến thợ săn thiện nghệ như ông phải kinh hồn bạt vía.
Rồi ông Tư Đậu nhớ lại những tháng ngày đi săn trong rừng, mà không ít lần được diện kiến “ông rắn”, dù “ông” chỉ là hạng con cháu của rắn khổng lồ. Lần ấy, năm 1987, ông cùng mấy thợ săn trong ấp xách súng đến cánh rừng Vồ Bà. Khu rừng này rậm rạp, cây cối nhiều hoa trái, nên là chỗ bọn khỉ hay mò đến. Thời đó, khỉ bán được giá, vì người ta chuộng cao khỉ. Phục kích từ sáng đến trưa, khi thiu thiu ngủ, thì tiếng khỉ hót gọi bầy ríu ran. Ông Tư Đậu tỉnh giấc, dụi mắt, giương súng tìm con đầu đàn để hạ sát nó. Kinh nghiệm của thợ săn là phải bắn con đầu đàn, vì con đầu đàn là chỉ huy của cả bọn. Khi hạ thủ con đầu đàn, cả bọn nháo nhác, sẽ có cơ hội nạp đạn hạ thêm vài con nữa. Đúng lúc đó, ông nghe con chó săn của mình kêu ăng ẳng. Ông ngóc đầu khỏi phiến đá, thì rụng rời tay chân khi thấy một con rắn hổ mây khổng lồ, thân hơi vàng, to bằng cột nhà, cỡ 3 tấc đang dựng đứng thân lên không trung chừng 3m và ngửa cổ nuốt con chó săn của ông. Chỗ nó nuốt con chó cách nơi ông và đám thợ săn ngủ trưa khoảng 30m. Sau này, khi bình tĩnh lại, nhóm thợ săn của ông tính toán, thì con rắn đó nặng khoảng 100kg. Đến lúc này ông mới hiểu vì sao bạn săn của ông thường kể rằng, nhiều lần dắt chó đi săn vào khu vực rừng Vồ Bà đều bị mất chó mà không rõ nguyên nhân vì sao.
Lúc đó sợ lắm, nhưng ông Tư Đậu và mấy thợ săn cũng giương súng về phía con rắn, ngắm thẳng đầu nó và tính bóp cò. Tuy nhiên, ông Tư Đậu lại chột dạ, sợ bắn nó không chết, nó quay lại báo thù, thì chỉ có nước làm mồi cho rắn. Nghĩ thế, ông Tư Đậu cùng nhóm thợ săn rút súng, nằm im cầu nguyện. Bỗng nhiên, như lốc ở đâu dội về, khiến cả cánh rừng ào ào. Đàn khỉ nháo nhác kêu la, nhảy te tua trên ngọn cây. Ông Tư Đậu nhìn lên, thấy con rắn phóng như tên bắn, lướt từ ngọn cây này sang ngọn cây kia, như thể nó đi mây về gió. Với trọng lượng khoảng 100kg, dài hơn chục mét, mà lao trên ngọn cây với tốc độ lớn như thế, thì cả cánh rừng ào ào như có bão cũng phải. Lúc nhìn con rắn lướt đi trên ngọn cây, ông mới hiểu vì sao các cụ gọi loài rắn khổng lồ này là hổ mây. Sau lần ấy, cũng có vài lần ông chạm mặt hổ mây, nhưng chỉ gặp những con nặng chừng 40-60kg. Ông Tư Đậu khẳng định rằng, loài hổ mây không chỉ hiền lành mà còn nhút nhát. Chúng thường trốn tránh con người và hễ thấy sự xuất hiện của con người là chúng lẩn mất.
Thợ săn Nguyễn Văn Hòa, ở ấp Thiên Tuế (An Hảo, Tịnh Biên), cũng là người có không ít lần giáp mặt rắn khổng lồ hổ mây. Ông Hòa thường đi săn cùng ông Tư Đậu, nhưng cũng tham gia cùng nhóm khác. Vụ gặp rắn cùng ông Tư Đậu ở khu rừng Vồ Bà được ông Hòa xác nhận. Tuy nhiên, theo ông Hòa, con rắn hổ mây đó chưa phải con to nhất mà ông từng gặp. Trong đời thợ săn của mình, ông có không dưới chục lần chạm mặt hổ mây. Ông cũng được cho là thợ săn gan dạ nhất của vùng Bảy Núi, bởi ông dám giương súng bắn rắn hổ mây để cứu chó săn. Thậm chí, ông còn đuổi theo nó với mong muốn tiêu diệt nó, kéo về do dân làng chiêm ngưỡng loài rắn tưởng chỉ có trong huyền thoại này. Tiếc rằng, mấy phát đạn của ông không hạ được con rắn khổng lồ.
Thời điểm những năm 80 của thế kỷ trước, ông Hòa cũng là người lấy nghề săn bắn kiếm sống. Bắn chết khỉ, ông dùng dao mổ lấy mật và thận bán, róc xương nhét đầy ba lô đem về nấu cao. Thịt khỉ thì bỏ lại rừng. Điểm săn của ông là ở khu vực Cây Quế. Sở dĩ khu rừng này có tên như vậy, vì có một cây quế khổng lồ, lúc nào cũng tỏa mùi thơm. Tương truyền, xưa kia, cọp và rắn hổ mây thích mùi quế, nên thường quần tụ về đây. Cọp và hổ mây là 2 kẻ có sức mạnh ngang hàng nhau, nên chúng không đánh nhau bao giờ, mà sống hòa thuận. Không chỉ ông Hòa, mà đám thợ săn đều nhiều lần bị mất chó săn khi ngang qua khu vực này. Lần đó, khi ông vừa đặt chân đến khu vực Cây Quế, thì con chó chạy trước dọn đường kêu ăng ẳng. Nghĩ có chuyện chẳng lành, ông tức tốc chạy vọt lên trước. Ông vô cùng bức xúc khi thấy con rắn hổ mây khổng lồ, thân hơi mốc vàng, ngoạm ngang người con chó săn của ông. Nó đớp con chó, nhưng lại ngỏng đầu lên quan sát tứ phía. Ông Hòa không suy nghĩ gì nhiều, giương súng ngắm thẳng cổ con rắn nhả đạn liên tiếp. Con rắn trúng đạn quăng chó xuống đất rồi bỏ chạy. Ông xách súng tiếp tục đuổi theo nhả đạn. Con rắn chạy trốn khiến cả cánh rừng ào ào như sấm dậy. Một lát sau, tiếng cây cối lao xao xa dần, rồi mất hút. Ông Hòa lần theo, nhưng không thấy dấu vết nó đâu cả. Chú chó bị con rắn đớp mạnh, choáng váng, nên nằm lờ đờ, ậm ừ một lúc mới tỉnh dậy. May mà con rắn không phun nọc độc, nếu không có giời cứu mạng chú chó săn của ông. Con chó săn tinh ranh đó thoát khỏi miệng tử thần không lâu, chừng tháng sau, thì nó mất tích khi cùng chủ đi săn ở khu vực Vồ Bà. Ông Hòa tin rằng, trong vùng Bảy Núi, chỉ có 2 loài có thể xơi tái được chó săn, đó là rắn hổ mây và nưa khổng lồ.
Còn nhiều thợ săn ở vùng Bảy Núi này khẳng định đã chạm mặt hổ mây và nưa khổng lồ. Hai loài này là giống bò sát lớn nhất vùng Thất Sơn, nặng vài trăm ký, đến cả nửa tấn. Tuy nhiên, các thợ săn đều khẳng định, loài hổ mây khổng lồ dường như mất hút từ 20 năm trước. 20 năm nay, nhiều người vẫn chạm mặt hổ mây, nhưng chỉ gặp những con hổ mây cỡ 40-50kg. Riêng loài nưa khổng lồ, nặng trên 100kg, thì thi thoảng người dân trong vùng vẫn tóm được. Người ta chỉ bắt được nó, khi nó đang nuốt con vật lớn, không chạy tháo thân được.
Đạo sĩ 100 tuổi ẩn tu giữa rừng 2 lần dao gậy hạ sát rắn hổ mây khổng lồ, nặng 500-600 kg.
Người nổi tiếng nhất vùng Thất Sơn chính là ông Ba Lưới, vị đạo sĩ ẩn tu đã 80 năm trong rừng sâu núi Cấm. Ông cũng là đạo sĩ duy nhất còn sống, hiện tròn 100 tuổi. Tên tuổi ông, trận thư hùng của ông với cọp dữ và 2 rắn hổ mây khổng lồ không phải là truyền thuyết, mà là sự thật. Tên của ông, trận huyết chiến với hổ và rắn khổng lồ của ông đã đi vào huyền thoại Thất Sơn. Ông chính là huyền thoại sống của vùng đất Bảy Núi này.
80 năm tu luyện trên đỉnh núi
Chiếc xe ôm của cựu thầy giáo Đoàn Hoàng Quân nhảy chồm chồm trên con đường đá hộc nhỏ xíu, đến đầu ấp Thiên Tuế, thì dừng lại. Chúng tôi tiếp tục cuốc bộ lên phía Tây của đỉnh Thiên Cấm Sơn huyền thoại để tìm đạo sĩ Ba Lưới. Cuốc bộ chừng hơn tiếng đồng hồ, đến tận cùng con đường mòn, thì “tuyệt tình cốc” có tên Long Hổ Hội hiện ra trên một mỏm núi chênh vênh. Một lối nhỏ dốc ngược, với những bậc đá, có tay vịn, chỉ đủ một người đi dẫn lên ngôi nhà gỗ khá nhỏ, lọt dưới những tán cây lớn. Đạo sĩ Ba Lưới, dáng người cao lênh khênh, từng bước đi vững chắc vác bao thuốc trên vai từ rừng ra. Thật không thể tin nổi, trước mặt tôi, là một cụ ông đã tròn 100 tuổi, mà vẫn vào rừng hái thuốc, bước đi nhanh nhẹn. Với chiếc khăn quấn mái tóc, bộ râu trắng như cước, ông ngồi gác chân, mắt nhìn xa xăm vào đại ngàn và kể những huyền thoại Thất Sơn tưởng như không bao giờ hết được.
Câu chuyện kéo ông về thời rất xa, từ hơn 80 năm trước. Ông Ba Lưới tên thật là Nguyễn Văn Y, quê ở Chợ Mới (An Giang). Ông sinh ra trong một gia đình đông đúc anh em, nghèo đói và thất học. Cuộc sống gia đình nổi nênh theo con nước, rày đây mai đó, đối mặt với giặc giã, bom đạn, rồi thiếu ăn. Năm 19 tuổi, chán cảnh sông nước, chẳng làm được trò trống gì lớn lao, lại nghe trên núi Thất Sơn có nhiều đạo sĩ ẩn danh tu luyện mà thành tiên, làm được những việc kinh thiên động địa, nên chàng trai Nguyễn Văn Y đã bỏ thuyền, vác lưới lên núi Cấm tìm thầy học đạo. Thời đó, với những người sống nhờ sông nước, thì thứ bên mình không thể thiếu là tấm lưới. Có tấm lưới bên mình, thì lang bạt kỳ hồ thế nào cũng sống được qua ngày. Thấy chàng trai to cao cường tráng Nguyễn Văn Y vác lưới lên đỉnh núi Cấm, mấy đạo sĩ cười nghiêng ngả. “Tui có biết núi non là cái gì đâu mà biết trên núi không có cá. Có vậy người ta mới gọi tui là Ba Lưới”. Cái tên Ba Lưới gắn với ông từ những năm 1930 của thế kỷ trước là vì như thế. Chẳng ai biết đến tên thật Nguyễn Văn Y của ông.
Thời kỳ đó, vùng Thất Sơn, đặc biệt là Thiên Cấm Sơn có một số đạo sĩ tu luyện. Họ sống ẩn dật trong rừng. Hầu hết trong số họ là các sĩ phu và cư sĩ yêu nước. Ban ngày họ cuốc đất làm nương, ban đêm đốt lửa hoặc lợi dụng ánh trăng để đọc sách, tu thiền và luyện võ nghệ. Các đạo sĩ ở núi Cấm ẩn tu nhưng không theo đạo nào. Họ chỉ thực hành tu thân để làm điều lành, tránh cái ác. Điều đặc biệt là bất kỳ ai sống ở trong rừng, trên núi đều phải luyện võ. Không có võ nghệ, họ không thể chống lại được thú dữ. Không có sức khỏe phi thường, không thể tồn tại nổi ở chốn rừng thiêng nước độc.
Là người lên núi Cấm đúng lúc có nhiều cao nhân ẩn tu, nên ông Ba Lưới học được nhiều thứ bổ ích. Người thầy đầu tiên của ông là đạo sĩ Trường Sơn. Nhắc đến người thầy đầu tiên của mình, ông Ba Lưới chợt rưng rưng. Cho đến tận bây giờ, ông vẫn không được biết người thầy đầu tiên của ông tên thực sự là gì, ở đâu đến, thân thế và sự nghiệp ra sao. Ông đột ngột xuất hiện ở một hang đá trên núi Cấm. Dạy thuốc và võ cho học trò Ba Lưới được vài năm, rồi ông đột ngột biến mất, không để lại lời nhắn gì. Trong khi các đạo sĩ khác đều vang danh giang hồ, có học trò khá nhiều, đệ tử khắp nơi, thì đạo sĩ Trường Sơn chỉ có duy nhất một mình Ba Lưới. Ông chủ yếu dạy Ba Lưới về các cây thuốc, đạo lý ở đời. Cũng chính vì được cao nhân dạy thuốc, mà đạo sĩ Ba Lưới là thầy thuốc Nam nổi tiếng nhất vùng Nam Kỳ Lục Tỉnh trong suốt bao nhiêu năm nay. Đến giờ, dù đã 100 tuổi, ông vẫn băng rừng lội suối, bốc thuốc cứu người. Môn thuốc giỏi nhất của ông là trị rắn cắn. Bất kỳ loài rắn độc nào cắn, từ hổ chúa đến hổ mây, nọc độc giết được cả voi, nhưng cũng phải chịu thua bài thuốc của ông Ba Lưới. Đã có cả ngàn trường hợp được ông cứu mạng ở quanh vùng Thất Sơn nổi tiếng nhiều rắn rết này.
Về võ, người thầy đặc biệt ấy cũng chỉ truyền dạy cho ông Ba Lưới duy nhất một thế võ, mà ông gọi là “Bình phong lạc nhạn”. Dạy xong, ông bảo: “Thầy cho con thanh danh tính được, con có thành tài hay không thì phải kiên trì tìm thêm thầy thêm bạn để học, mới tiến bộ được”. Đạo sĩ Ba Lưới bảo: “Thầy dạy có một thế võ, không được học nhiều, tui thấy buồn lắm. Nhưng tin thầy mình, nên tui cũng chịu khó rèn luyện. Càng học, tui càng thấy thế võ này biến hóa kỳ ảo, khôn lường. Suốt 80 năm rèn luyện, suy ngẫm, tui vẫn chưa hiểu hết được sự kỳ ảo của nó đâu”.
Sau khi thầy Trường Sơn biến mất khỏi núi Cấm, đạo sĩ Ba Lưới cũng theo học nhiều môn võ khác, theo nhiều thầy, nhiều bạn. Ông học cả môn võ siêu hình (hay còn gọi là võ thần) do đạo sĩ Đoàn Minh Huyên (hiện được phong là Phật Thầy Tây An) sáng tạo, truyền dạy cho các đệ tử. Khi thuần thục môn võ này, võ sư có thể biến hóa như thần, chớp mắt ở chỗ này, nhưng chớp mắt đã ở chỗ khác. Rồi ông còn tìm hiểu cả môn võ thiên linh của đệ tử đạo sĩ Đơn Hùng Tín. Cả môn võ rồng, khiến đạn bắn vào người không hề hấn của đạo sĩ Hùng Đởm, ông cũng tìm hiểu. Tuy nhiên, ông không học sâu những môn võ này. Giờ mấy môn võ kỳ lạ đó cũng đã thất truyền. Thế nhưng, khi học những môn võ khác, ông càng sáng tỏ hơn quyền năng thượng thừa của thế võ Bình phong lạc nhạn.
Thế võ này chủ đạo đánh trên không. Võ sĩ nhảy lên không trung, tung ra đủ 3 cước thì mới đạt mức cơ bản. Để luyện môn võ này, hàng ngày ông Ba Lưới phải gánh hoặc vác những cục đá có trọng lượng 150-200kg và chạy băng băng lên dốc núi. Khi tập trung năng lượng cơ thể, ông có thể nhảy từ vồ (mỏm đá) của vách núi này, sang vồ vách núi kia. Đạo sĩ Ba Lưới chỉ tay ra vách núi ngay dưới chân “tuyệt tình cốc” nơi ông ở và bảo rằng: “Thời trai trẻ, ông vận công một cái nhảy qua thung lũng này”. Nhìn hai vách núi cách nhau 50 mét, tôi trộm nghĩ, võ công thượng thừa của ông là thứ mang nhiều nét huyễn hoặc.
Theo đạo sĩ Ba Lưới, ở vùng Bảy Núi này, vài chục năm trước, không ít người bị hổ ăn thịt, rắn nuốt chửng. Đặc biệt nhiều là bị lợn rừng húc chết. Nhiều người bị lợn độc chiếc húc thành tật vẫn sống đến bây giờ. Với những người học võ, họ không sợ rắn và hổ bằng lợn rừng. Hổ và rắn tấn công người thường theo một thói quen và người học võ đều nắm được để tránh và ra đòn phản công. Thế nhưng, lợn rừng tấn công người chẳng theo quy luật nào cả, cứ lao vào húc người bừa bãi. Thế Bình phong lạc nhạn của đạo sĩ Ba Lưới, với cú nhảy vọt lên không trung để tấn công đối phương, đã phát huy tác dụng khi phòng thủ và tấn công các loài thú, đặc biệt là những con lợn rừng độc chiếc nặng cả tạ, với chiếc răng nanh nhọn hoắt. Trong đời đạo sĩ Ba Lưới, ông đã hạ không biết bao nhiêu lợn rừng tìm cách giết ông. Ông cũng đã hạ thủ một con cọp nặng 200kg chỉ bằng tay không. Tuy nhiên, hai lần tiêu diệt rắn hổ mây khổng lồ đã đưa ông trở thành đạo sĩ nổi tiếng, vang danh nhất vùng Bảy Núi huyền thoại.
Bình phong lạc nhạn hạ thủ rắn khổng lồ
Theo đạo sĩ Ba Lưới, rắn hổ mây khổng lồ là loài có thực, chứ không phải huyền thoại. Ở vùng Thất Sơn này, không chỉ có rắn hổ mây là loài khổng lồ, mà còn nhiều loài khác rất lớn. Trong đó, loài bò sát khủng khiếp nhất, mà ít người biết đến ngoài các đạo sĩ ẩn cư trong vùng Bảy Núi, đó là con phướn. Loài vật này mang hình dáng giống hệt hổ mây, nặng 300-400kg, sống trên các đọt cây, phóng đi như giông bão. Con phướn chỉ khác rắn hổ mây khổng lồ ở cái mình màu đen (hổ mây hơi mốc vàng) và cái đầu dẹt như cá trê. Con phướn rất ít khi xuất hiện. Tuy to lớn, nhưng nó lại rất nhút nhát. Cách đây vài chục năm, con phướn xuất hiện nhiều, ông Ba Lưới vẫn gặp liên tục, nhưng khoảng 30 năm trở lại đây, không ai nhìn thấy nó nữa. Ở núi Cấm cũng từng tồn tại loài vật giống rết khổng lồ, to bằng bắp chân, nuốt chửng cả gà, vịt. Xưa kia, đạo sĩ Ba Lưới thường xuyên bắt con vật này nướng ăn. Thịt nó rất ngọt.
Tuy nhiên, theo đạo sĩ Ba Lưới, loài bò sát khủng khiếp nhất ở vùng Bảy Núi chính là rắn hổ mây. Đạo sĩ Ba Lưới tỏ ra hơi bực mình vì nhiều người cho rắn hổ mây là loài vật huyền thoại, hư cấu, là chuyện của bác Ba Phi. “Tui lấy danh dự, nhân phẩm của một đạo sĩ cả đời tu tâm dưỡng tánh để khẳng định với anh rằng, rắn hổ mây khổng lồ là loài có thật, chứ không phải chuyện phiếm”. Nói rồi, ông lên căn chòi gỗ nơi ông tu tập mang cho tôi xem một tập tài liệu giới thiệu cầu kỳ về Thất Sơn do UBND tỉnh An Giang phát hành. Trong tập tài liệu ấy, có vài dòng nhắc đến chuyện đạo sĩ Ba Lưới, với hai lần hạ thủ rắn hổ mây khổng lồ. Việc tập tài liệu giới thiệu về Thất Sơn nhắc đến rắn hổ mây khổng lồ, có lẽ không còn là chuyện hư cấu nữa rồi.
Theo đạo sĩ Ba Lưới, cả đời học võ để rèn đạo và tự vệ chứ không phải để săn muông thú. Một lần hạ sát cọp và 2 lần hạ thủ hổ mây khổng lồ, cũng đều là tự vệ trước sự tấn công của nó.
Lần hạ thủ rắn hổ mây khổng lồ đầu tiên là năm ông ngoài 30 tuổi, khoảng năm 1944. Khi đó, rừng rú vùng Thất Sơn hoang rậm, cây to vài người ôm, hổ mây có rất nhiều. Chẳng ai dám đặt chân lên những quả núi này ngoài những đạo sĩ có có võ nghệ xuất quỷ nhập thần, sở hữu nhiều bài thuốc trị rắn độc đặc hiệu. Tuy nhiên, các đạo sĩ và hổ mây đất ai người đó sống, không xâm phạm lẫn nhau. Loài hổ mây có thể nuốt chửng trâu, bò rừng, bò ra mép sông, suối xơi cả cá sấu, nhưng tuyệt nhiên không dám tấn công các đạo sĩ. Thời điểm đó, đạo sĩ Ba Lưới tu luyện mãi trên đỉnh núi. Nơi ông tu luyện cũng xuất hiện một con hổ mây khổng lồ. Buổi trưa, ông vẫn thấy nó cuộn thân trên những cành cây cổ thụ để ngủ trưa. Có hôm, phần đầu nó ẩn trong tán cây, mà đuôi vẫn đong đưa dưới đất. Mỗi khi nghe tiếng ào ào như giông bão, thì chắc chắn hổ mây đang đuổi theo con mồi.
Năm đó, tháng 4 cỏ cháy, khí hậu nóng ran, chiến tranh, bom đạn lại khốc liệt. Có lẽ do khí hậu nóng bức, con hổ mây vốn hiền lành này bỗng đổi tính đổi nết. Tầm giữa sáng, đạo sĩ Ba Lưới xách đòn gánh và mang theo cái búa xuống ấp Thiên Tuế. Chiếc đòn gánh này được đẽo từ loại gỗ tốt, một đầu nhọn, một đầu tù, ông dùng để gánh trọng lượng tới 200kg. Đi được nửa dốc, con hổ mây khổng lồ bò ra chặn đường. Bình thường, hổ mây gặp người đều chạy mất, hoặc đường ai nấy đi, nhưng con hổ mây này lại bò ra chặn đường ông Ba Lưới, nên ông biết rằng nó sẽ tìm cách tấn công. Đạo sĩ Ba Lưới dừng chân, nhìn thẳng vào mắt nó. Nó vẫn nằm im chặn đường ông. Ông nhặt hòn đá nhỏ ném dọa nó, tức thì nó rùng rùng chuyển động, rồi dựng đầu lên, cao đến ngọn cây. Cái mang nó bành ra, chiều ngang bằng cả sải tay. Cái đầu đu đưa trên không, đôi mắt dòm xuống đạo sĩ Ba Lưới. Đoán biết con rắn này sẽ tìm cách nuốt chửng mình, nên ông quẳng chiếc búa xuống đất, vung đòn gánh thủ thế.
Rơi vào hoàn cảnh đó, song tinh thần ông Ba Lưới không hề lung lay. Theo ông, nếu đối mặt rắn hổ mây khổng lồ, bị mất tinh thần, thì chỉ có làm mồi cho nó. Với thân hình khổng lồ, dài vài chục mét, lướt đi như giông bão, thì không ai có thể thoát khỏi miệng nó nếu nó cố tình muốn ăn thịt. Vừa thủ thế, đạo sĩ Ba Lưới vừa nhìn thẳng vào mắt nó, đoán ý định và cách thức tấn công của nó. Thấy con mồi nhìn chằm chằm, cái đầu nó lắc lư, sàng qua sàng lại để tìm điểm sơ hở. Ông Ba Lưới cũng như các đạo sĩ vùng Thất Sơn đều giỏi võ rắn, nên cách thức tấn công của rắn, ông đều nắm được. Những loài rắn lớn, đặc biệt là hổ mây, khi nó nhòm về hướng nào, thì nhất định sẽ tấn công theo hướng đó.
Con rắn thè lưỡi, há miệng rồi chụp thẳng xuống đất. Đạo sĩ Ba Lưới tung người lên không tránh cú mổ trời giáng của con rắn. Lúc bật lên không trung, ông xoay một vòng, vung đòn gánh vụt một cú nẩy tay vào sống cổ con rắn. Con rắn trúng cú đánh đau đớn nên càng giận dữ điên cuồng. Nó tiếp tục thu người, dựng đứng lên, liên tiếp mổ xuống nhanh như chớp. Tuy nhiên, đạo sĩ Ba Lưới cũng nhanh như chớp tránh những cú mổ của nó. Cứ mỗi lần tránh đòn, vọt lên không trung, ông lại bật ra vài đòn gánh. Một khoảnh rừng rộng cả ngàn mét vuông cây cỏ táp đi, rung bần bật như giông bão. Cảnh tượng đạo sĩ Ba Lưới đánh nhau với rắn khổng lồ chả khác gì trong những câu chuyện thần thoại. Cuộc quần thảo, hết né đòn đến phản công diễn ra chừng nửa tiếng đồng hồ mà con rắn không hề mệt. Càng đánh, nó càng tỏ ra giận dữ. Với loài rắn, chỉ cần đánh gãy sống lưng là nằm im một chỗ, nhưng con rắn này quá lớn, xương cứng như thép, lại được bọc bởi một lớp da cứng, lớp mỡ dày, nên những cú đánh trời giáng của đạo sĩ Ba Lưới không đủ sức làm gãy xương sống của nó.
Biết rằng, nếu không hạ được nó ngay, mình sẽ kiệt sức và bị nó nuốt chửng, nên đạo sĩ Ba Lưới quyết định dùng đến thế võ Bình phong lạc nhạn mà ông vẫn thường xuyên rèn luyện suốt bao năm qua. Hai chân thủ thế vững chắc, vận hết công lực vào đôi chân và đôi tay. Con rắn cũng ngóc cao đầu lấy đà quyết tung đòn hiểm. Nó há cái miệng đỏ tòm, thè lưỡi lòng thòng, rồi bất ngờ chụp xuống như bão cuốn. Đạo sĩ Ba Lưới nhanh như chớp lùi lại 3 bước tránh cú chụp, ông phóng người lên tận ngọn cây. Con rắn chụp hụt, thì ngóc đầu lên. Trong hoàn cảnh đó, ông vung gậy phi xuống. Liên tiếp 3 cú vụt như sét đánh trúng đầu con rắn trong khi đạo sĩ Ba Lưới vẫn lơ lửng trên không. Cú đánh cuối cùng khiến chiếc đòn to bằng bắp chân gãy đôi. Đạo sĩ Ba Lưới rơi xuống đất trong tư thế vững vàng, trong khi con rắn khổng lồ oặt cổ đổ thân như sợi bún. Cái đầu khổng lồ của nó bất động, nhưng thân nó còn vùng vẫy một thời gian khá dài mới chịu nằm im. Theo đạo sĩ Ba Lưới, đòn thứ nhất đánh vỡ hộp sọ con rắn, còn đòn thứ 2, thứ 3 đánh vỡ óc. Khi đó, đạo sĩ Ba Lưới mới thấm được công dụng của thế võ Bình phong lạc nhạn mà người thầy bí ẩn truyền cho. Sau trận hạ rắn khổng lồ đó, ông càng luyện tập kỹ càng hơn thế võ bí truyền này.
Sau khi hạ con rắn, ông đã gọi một số người dân quanh núi lên xẻ thịt rắn về ăn. Tuy nhiên, chỉ có vài người dám theo ông lên núi xem xác con rắn. Người dân đều sợ rắn khổng lồ trả thù, truy tìm ăn thịt, nên không dám vào rừng xem xác rắn. Đạo sĩ Ba Lưới cùng một số người đo đạc, tính toán cân nặng của con rắn. Mọi người đều khẳng định con rắn này nặng cỡ 500 đến 600kg. Thân nó to bằng cây thốt nốt. Đạo sĩ Ba Lưới thử ôm thân nó mà một vòng tay không hết. Những người chứng kiến xác con rắn gồm ông Tư Hèo, Ba Hột, Hai Hiên, Bảy Lành, đều sống quanh xã An Hảo. Tuy nhiên, những ông này đều đã về thiên cổ cả rồi. Nhưng chuyện đạo sĩ Ba Lưới giết rắn khổng lồ họ kể với con cháu thì vẫn lưu truyền ở vùng Thất Sơn.
Sau lần hạ rắn hổ mây khổng lồ đó, ông Ba Lưới vẫn có nhiều lần giáp mặt rắn hổ mây. Tuy nhiên, đường rắn rắn đi, đường ông ông đi, không xâm phạm gì nhau. Bản thân ông Ba Lưới cũng muốn sống hòa bình với rắn, cọp. Tuy nhiên, loài vật này không phải lúc nào cũng hiền lành. Vào năm 1960, khi đạo sĩ Ba Lưới gần 50 tuổi, lại lần nữa ông hạ thủ rắn hổ mây khổng lồ. Không hiểu con rắn này đói ăn, hay có thù oán gì với con người mà tìm đến chỗ ông ở để phá hoại. Đàn chó ông nuôi gồm 10 con lần lượt bị con hổ mây khổng lồ nuốt mất, tịnh không còn con nào nữa. Đàn khỉ thường về rẫy mì của ông có tới 100 con, nhưng cứ vơi dần. Biết rằng, khi nào con rắn xơi hết chó của ông, nó sẽ tìm cách ăn thịt ông, nên đi đâu đạo sĩ Ba Lưới cũng vác theo cái quéo (loại dao phát rừng). Chiếc quéo này ông tự rèn, dài gần 2m, rất sắc. Sáng đó, ông vác quéo cùng ba lô vào rừng lấy thuốc. Vừa rời khỏi nhà một đoạn, thì thấy tiếng xào xạc, re re trong rừng. Con hổ mây khổng lồ bò đến trước mặt ông. Con rắn này không dựng đầu lên tận ngọn cây rồi bổ nhào đớp mồi, mà nó há miệng toang hoác rồi phóng thân song song mặt đất để tấn công. Trong đời mình, ông Ba Lưới chưa từng gặp con hổ mây nào hung dữ và ham mồi như thế. Tuy nhiên, chính thói hung hăng đã khiến nó chủ quan, mất cảnh giác. Đạo sĩ Ba Lưới bay người lên không trung. Con rắn phóng hụt, lao qua. Nó chưa kịp ngoái lại, thì chiếc quéo ngọt lịm đã cắt phăng đầu nó. Chỉ trong chưa đầy một giây, với thế Bình phong lạc nhạn kết hợp quyền đao, ông đã hạ con hổ mây khổng lồ một cách ngon lành. Theo đạo sĩ Ba Lưới, con hổ mây này nhỏ hơn con trước một chút, nhưng cũng phải nặng cỡ nửa tấn. Thân nó dài 20 mét có dư.
Sau vụ hạ 2 con hổ mây khổng lồ, đạo sĩ Ba Lưới ít gặp những con hổ mây lớn như thế. Tuy nhiên, ông vẫn gặp những con nặng cỡ 200 đến 300kg. Tôi hỏi, bây giờ Thất Sơn liệu còn rắn hổ mây khổng lồ không? Đạo sĩ Ba Lưới khẳng định vẫn còn. Tuy nhiên, theo ông loài rắn này đã trốn hết vào những hang động và ẩn mình thật sâu trong lòng núi. Cũng có thể chúng đã bỏ đi nơi khác sạch trơn. Con người đã cướp hết môi trường sống của loài hổ mây khổng lồ vùng Bảy Núi.
Cuộc xả súng như vãi đạn của mấy chục người tiêu diệt quái vật rắn khổng lồ ở Phú Quốc
Trong những ngày thang lang tìm hiểu rắn khổng lồ ở quanh núi Thất Sơn, một số cụ già hiểu biết về loài rắn này khẳng định rằng, loài rắn to bằng cây thốt nốt già không còn xuất hiện khoảng 20 năm trở lại đây. Từ những năm 90 thế kỷ trước đến nay, không ai còn gặp loài rắn này nữa. Người thì bảo chúng đã bị giết sạch, người thì bảo chúng đã bỏ vùng Bảy Núi trốn xuống tận rừng tram U Minh Thượng rộng mênh mông, người lại khẳng định loài rắn khổng lồ hổ mây đã bơi ra biển trốn vào đại ngàn Phú Quốc. Từ đỉnh Thiên Cấm Sơn huyền thoại đến U Minh Thượng và Phú Quốc của tỉnh Kiên Giang quả không xa lắm. Vậy là tôi lên đường ra đảo Phú Quốc để tìm loài rắn hổ mây khổng lồ.
Thầy giáo ăn thịt hổ mây
Trước khi ra đảo Phú Quốc, tôi gặp anh Phạm Văn Hạnh, ở cơ quan Thi hành án tỉnh Kiên Giang. Nói chuyện rắn hổ mây, anh Hạnh hào hứng hẳn lên. Anh bảo, anh vốn là người ngoài Bắc, quê Thái Bình, lúc mới vào vùng đất tận cùng Tổ quốc, thi thoảng nghe người nọ, người kia kể về rắn khổng lồ, thân to bằng cây dừa, anh cũng không tin lắm. Tuy nhiên, được nghe kể nhiều quá, từ miệng toàn những người lớn tuổi, có tri thức đàng hoàng, nên anh không thể không tin. Anh Hạnh chỉ tôi đến gặp ông Trần Văn Nhâm, người từng kể rõ ràng, chi tiết với anh về loài rắn hổ mây khổng lồ. Sở dĩ anh Hạnh tin lời ông Nhâm, vì ông Nhâm là giáo viên đáng kính. Hiện ông Nhâm đã về hưu, sống tại xã Tân Thạnh, vùng ven của rừng quốc gia U Minh Thượng, thuộc huyện An Minh (Kiên Giang).
Nhắc đến chuyện rắn hổ mây khổng lồ, ông Nhâm tỏ ra rất giận những người cho chuyện rắn hổ mây là chuyện phóng đại của bác Ba Phi. Ông Nhâm đã lấy danh dự của một nhà giáo về hưu khẳng định rằng, rắn hổ mây không phải là chuyện bịa đặt, vớ vẩn. Rắn hổ mây khổng lồ là loài có thật. Bản thân ông không những tận mắt nó, mà con tham gia bắt, làm thịt một con hổ mây khá lớn.
Chuyện ấy xảy ra cách nay đã tròn 30 năm. Khi đó, ông Nhâm mới ra ở riêng. Vợ chồng ông dựng một ngôi nhà lá ở bìa rừng U Minh Thượng để ở. Hôm đó, đang ngủ trưa, giấc ngủ chưa sâu, thì choàng tỉnh giấc bởi mái nhà rung lắc. Con chó săn của ông mọi khi hung dữ là vậy, mà chui tọt vào gầm giường, ánh mắt rất sợ hãi. Ông chột dạ, chẳng lẽ có ông hổ nào mò về bắt người. Ông với con dao, lò dò ra bên ngoài ngó nghiêng. Thế nhưng, tuyệt nhiên không thấy ông hổ nào cả. Nhìn lên mái nhà, ông cứng người khi thấy một con rắn khổng lồ, thân to bằng cây chuối lớn, da hơi mốc vàng nằm vắt ngang mái nhà ông. Nó đang dũi dũi cái đầu, đục thủng mái nhà, để chui xuống để tóm con chó. Ông nhẹ nhàng chạy ra ngõ, tri hô hàng xóm. Dân ấp thấy ông tri hô rắn khổng lồ, tức thì người mang dao, người mang gậy, người mang xiên cá, chĩa ba ngạnh cùng bao vây, tấn công con rắn. Hàng chục chiếc chĩa phóng tới tấp, xuyên thủng mình con rắn. Mấy thanh niên can đảm xông vào dung dao chém con rắn tới tấp. Con rắn to là vậy, nhưng không thể chống cự với mấy chục người hung hăng. Nó đã bị chém chết. Xác con rắn nằm vắt ngang sân, dài chừng 13m, nặng đúng 150kg. Cả xóm cùng lột da, xẻ thịt con rắn hổ mây khổng lồ. Bữa đó, mỗi gia đình trong ấp được chia vài ký thịt rắn, cùng thưởng thức linh đình. Ông Nhâm tâm sự: “Về rắn hổ mây, tui xin khẳng định là có thật một trăm phần trăm. Không chỉ tui nhìn thấy hắn, ăn thịt hắn, mà nhiều người cũng từng bắt gặp hắn, thậm chí bắt được hắn. Rừng U Minh Thượng bị cháy khủng khiếp quá, loài rắn khổng lồ cũng bỏ đi hết trơn rùi. Tui nghĩ có 2 nơi chúng đi, một là kéo sang rừng U Minh Hạ, hai là bơi qua biển ra đảo Phú Quốc. Rắn hổ mây ở Phúc Quốc mới khủng khiếp. Đời làm nhà giáo của tui cũng dăm lần bảy lượt được ra đảo Phú Quốc. Đồng nghiệp dạy ở các điểm trường lẫn trong rừng Phú Quốc cũng kể nhiều về rắn hổ mây lắm”.
Thợ săn hạ sát hổ mây
Tôi đã đặt chân đến hầu hết các khu bảo tồn thiên nhiên, vườn quốc gia trên khắp đất nước, song chưa từng thấy ở đâu rừng được bảo vệ nghiêm ngặt như ở hòn đảo ngọc này. Ngoài việc tuần tra, kiểm soát gắt gao của lực lượng kiểm lâm, có lẽ địa hình giữa biển khơi, người dân cũng thuần, nên rừng tự nhiên được bảo vệ rất tốt. Kiểm lâm viên Lưu Đức Tuấn cho biết, Vườn quốc gia Phú Quốc có tổng diện tích 31 ngàn héc-ta, trải rộng trên toàn bộ huyện đảo. Rừng già tràn ra tận ven biển, sát nách thịt trấn Dương Đông. Rừng mới được thành lập năm 2001, chưa được khảo sát, nghiên cứu nhiều, các loài động, thực vật cũng chưa biết hết, nên vẫn còn nhiều bí ẩn.
Về chuyện rắn hổ mây, kiểm lâm viên Lưu Đức Tuấn khẳng định rằng, đó là loài rắn có thật. Không chỉ hổ mây, mà rừng Phú Quốc là môi trường có rất nhiều loài rắn. Rắn độc trong lõi vườn quốc gia còn rất nhiều. Anh em kiểm lâm ngày nào cũng tuần rừng, và không chuyến đi nào không gặp một vài con rắn lớn. Anh Tuấn kể: “Rắn hổ mây tôi gặp nhiều rồi, nhưng đáng tiếc là chỉ gặp những con nhỏ, thân cỡ cái ống bơ sữa 1 ký, dài 5-6m, nặng trên dưới 20 ký. Không chỉ hổ mây, mà hổ chúa ở Vườn quốc gia Phú Quốc cũng to như thế. Còn những con rắn mà các cụ kể to bằng khạp da bò, bằng cây thốt nốt, nặng vài trăm ký thì chúng tôi chưa gặp bao giờ, chỉ nghe các cụ già kể lại. Tôi cũng không rõ chuyện này thực hư ra sao nên không dám phát ngôn”. Cũng theo anh Tuấn, anh từng có mấy năm trời phục vụ chị Cúc ở Viện Sinh thái và tài nguyên sinh vật ngoài Hà Nội nghiên cứu các loài đặc hữu ở Vườn quốc gia Phú Quốc. Chị Cúc nói với anh rằng, qua nghiên cứu, chị thấy hầu hết các loài rắn ở Phú Quốc đều to hơn rắn cùng loài ở nơi khác rất nhiều. Do đó, anh suy đoán rằng, có thể Phú Quốc cũng tồn tại những con rắn lớn khác thường, to gấp vài lần rắn ở nơi khác.
Anh Tuấn kể rằng, trong đời anh, lần tận mắt con hổ mây lớn nhất là vào năm 1991. Quê anh Tuấn ở mãi Hà Giang. Cuộc sống vùng núi miền biên ải khó khăn quá, nên anh theo anh chị vào Kiên Giang, rồi ra đảo Phú Quốc làm thuê làm mướn. Trước anh làm công cho một trang trại trồng hồ tiêu. Sau này, có duyên với việc đi rừng, nên xin vào ngành kiểm lâm.
Đó là hồi cuối năm 1991, cũng đã hơn 20 năm. Khi anh Tuấn đang làm vườn hồ tiêu ở bìa rừng già, thì gặp ông Tư Hùng, thợ săn nổi tiếng Phú Quốc hớt hải chạy ra, mặt mũi vẫn còn tái nhợt. Anh liền theo ông Tư Hùng vào rừng. Anh cũng lạnh cả người khi tận mắt con rắn khổng lồ, thân to bằng cái phích, dài ngót chục mét. Con rắn nằm trên vũng máu, nhưng đuôi vẫn ngoe nguẩy. Con chó săn của ông Tư Hùng nằm chết thẳng cẳng ngay miệng nó. Ông Tư Hùng kể rằng, ông dắt 2 con chó vào rừng đi săn như mọi hôm. Vừa vào bìa rừng khu vực Bãi Thơm, thì con chó đi trước kêu ẳng một cái. Không rõ chuyện gì, ông xách súng xông lên. Con chó thứ hai đi theo ông chạy lên, rồi cúp đuôi trốn phía sau lưng ông. Con rắn khổng lồ đang ngoạm ngang lưng con chó săn của ông và tìm cách nuốt chửng. Sau khi hoàn hồn, ông Tư Hùng giương súng ngắm bắn. Phát đạn của ông trúng sống lưng con rắn. Con rắn tức giận nhả chó lao đến phía ông, tuy nhiên, viên đạn trúng sống lưng khiến nó không bò được nữa. Ông Tư Hùng bình tĩnh lên đạn, bồi phát nữa trúng đầu. Con rắn hổ mây chết ngay tại chỗ. Ông Tư Hùng và anh Tuấn đã đẵn một đoạn cây, vắt con rắn lên, rồi khênh ra khỏi rừng. Hai người khiêng được con rắn ra khỏi rừng thì mệt nhoài, phải để con rắn lại rồi gọi thêm người. Sau đó, mấy người trong nhà ông Hùng đến khiêng rắn về. Anh Tuấn tiếp tục công việc làm thuê của mình. Sau đó, anh nghe kể lại rằng, ông Tư Hùng đặt con rắn lên cân, và nó nặng đúng 51 ký.
Để xác thực chuyện anh Tuấn kể, tôi tìm đến khu vực Kho Đạn, đường K8, để tìm gặp ông Tư Hùng. Ông Tư Hùng sống trong một nông trang với rừng rú vây quanh. Trong nhà ông nuôi cả bầy khỉ do ông săn được. Tiếc rằng, chỉ có người con trai của ông ở nhà. Ông Hùng đi dự đám cưới mãi trong đất liền, không biết khi nào mới ra Phú Quốc. Chuyện ông Tư Hùng săn được vô số rắn, trong đó có cả rắn hổ mây khổng lồ được người con trai của ông xác nhận.
Sau này, khi thành cán bộ kiểm lâm, anh Tuấn rất quan tâm đến rắn hổ mây, đặc biệt là hổ mây khổng lồ. Anh đã gặp nhiều cụ già ở đảo và điều tra về loài rắn mang tính huyền thoại này. Trong số những người mà anh gặp gỡ, thì có cụ Tám Đô, nhà ở ngay bìa rừng Phú Quốc. Bản thân anh Tuấn cũng đã được thấy chiếc quạt, mà theo lời ông Tám Đô thì chiếc quạt đó là vẩy của một con hổ mây khổng lồ bị giết. Theo anh Tuấn, cái quạt đó đúng hình cái vẩy, có màu như màu rắn hổ mây mà ông Tư Hùng giết cách đây 20 năm.
Tưởng tàu ngầm, nã đạn giết rắn khổng lồ
Đứng trên con đường mới tinh từ thị trấn Dương Đông vào Ban quản lý Vườn Quốc gia Phú Quốc nhìn thấy ngôi nhà của ông Tám Đô, nhưng tôi tìm mãi mà chẳng thấy ngõ vào. Tôi phải cắt vườn một gia đình hàng xóm để vào nhà ông. Bà cụ, vợ ông Tám Đô nằm đung đưa thảnh thơi trên võng. Thấy khách lạ, bà nhỏm dậy ngơ ngác một lúc rồi mới cất tiếng gọi chồng.
Ông Tám Đô năm nay đã tròn 83 tuổi, nhưng vẫn còn minh mẫn, hoạt bát. Bà vợ bị bệnh, nằm một chỗ, không làm được gì nhiều năm nay, một tay ông vẫn chăm bẵm bà chu đáo. Ông bảo, không phải nhà ông không có ngõ, cũng có một cái lối đi, nhưng cả tháng ông bà chẳng ra khỏi nhà lấy một lần, con cái mải làm ăn, thi thoảng mới qua nhà, nên cỏ mọc bít hết, chẳng biết đâu là ngõ, đâu là vườn nữa. Ông bà sống đơn giản, vui vẻ, xa lánh trần tục, chả khác gì cao nhân ẩn tu… bìa rừng.
Nhắc đến chuyện rắn hổ mây khổng lồ, ông Tám Đô hào hứng hẳn lên. Ông bảo, có hai chuyện ông say mê kể cho con cháu bao năm nay, ấy là chuyện ông đánh Pháp, đánh Mỹ, và chuyện rắn hổ mây khổng lồ ở Phú Quốc. Theo ông, ở vùng Phú Quốc này, ông chính là người nắm được nhiều chuyện nhất về rắn khổng lồ. Ngoài ra, còn một người nữa, cũng biết khá nhiều chuyện về rắn hổ mây, là Sáu Mẫn và Bảy Hải, hiện đang sống ở thị trấn Dương Đông. Những người tìm hiểu về rắn hổ mây đều gặp ông và Sáu Mẫn hoặc Bảy Hải. Tuy nhiên, gặp ông mới chuẩn xác. Ông Sáu Mẫn và Bảy Hải tuy cũng biết nhiều chuyện, nhưng chỉ là cháu gọi ông bằng cậu, ít tuổi hơn ông, ít lăn lộn trong rừng hơn ông và đặc biệt là tận mắt rắn hổ mây khổng lồ cũng ít hơn ông.
Ông Tám Đô kể rằng, từ tổ tiên đến đời ông, là đã có tổng cộng 9 đời ở hòn đảo này rồi. Tổ tiên ông ra đảo từ lúc đào còn hoang sơ, người ít, rắn rết thì nhiều. Sống kham khổ giữa rừng, nhưng ông và người cha của mình đều là lão thành cách mạng sừng sỏ ở đất Phú Quốc. Ba ông từng là du kích chống Pháp, thoắt ẩn thoắt hiện trong rừng, tiêu diệt không biết bao nhiêu kẻ địch. Tuy nhiên, giặc Pháp đã bắt được ba ông. Tra khảo không được gì, chúng đánh ba ông đến chết. Căm thù giặc, nên 17 tuổi, Tám Đô đã tình nguyện theo bộ đội đánh giặc. Ông từng làm nhiệm vụ bảo vệ nhiều cán bộ cấp cao, các chí sĩ cách mạng, cả những tù nhân Phú Quốc. Chiến đấu từ thời trai trẻ đến khi hòa bình, trải qua kháng chiến chống Pháp, rồi Mỹ - Ngụy, ông được chúng “tặng” vài viên đạn vào người. Bao năm chiến đấu trong rừng, ông có cả ngàn cơ hội giáp mặt rắn hổ mây khổng lồ.
Theo ông Tám Đô, toàn bộ rừng rú Phú Quốc có tổng số 99 quả núi. Loài hổ mây khổng lồ tập trung nhiều nhất ở núi Hòn Chảo, Hòn Nhặt và đặc biệt là những quả núi ở khu vực núi Hàm Rồng thuộc Bãi Thơm. Những quả núi ở Bãi Thơm có rất nhiều hang động vừa rộng, vừa sâu. Thời kỳ kháng chiến, du kích của ta thường trú ngụ ở trong những hang động này để tránh sự truy lùng, càn quét của địch.
Ông Tám Đô kể lại lần kinh hãi khi gặp một con rắn hổ mây lớn chưa từng có ở khu vực núi Hàm Rồng: “Ngày đó, cỡ năm 1960, tui và bác sĩ Dũng, bác sĩ Dư cùng một số du kích, sau khi tấn công địch, đã rút vào khu vực Hàm Rồng để trốn sự truy lùng của giặc. Ngày đó, khu vực lẩn trốn là một rừng mây chằng chịt, ken đặc, nên tui cùng mấy đồng chí mang dao phát mở lối. Bỗng nhiên, từ phía xa giông gió nổi ào ào, dơi và quạ bay nhao nhao đen đặc cả bầu trời. Từ trong rừng mây, một con rắn khổng lồ ngóc đầu lên, cao dễ đến 50 thước. Con rắn khổng lồ cứ thế táp đàn dơi và quạ bay nháo nhác trên không trung. Mấy người chứng kiến sợ quá chui hết vào hang tránh để con rắn khổng lồ nhìn thấy. Đến giờ nghĩ lại lần gặp con rắn ấy tui vẫn còn hãi hung. Lúc đầu trông thấy nó ngóc đầu lên, tui lại bảo cây gì mà to thế, đen thế!”.
Còn tiếp...
Dương Ngọc
(Ảnh tác giả và ông Ba Lưới, núi Cấm)
thiên hạ hữu tình nhân 在 Facebook 的最讚貼文
[#Từ_Lương_Hoàng_Sám] (Từ Chương 4)
🙏🌟 TẦM QUAN TRỌNG CỦA PHÁT TÂM BỒ ĐỀ 🌟🙏
‘Tâm Bồ đề’ tức là Tâm Phật, công đức trí tuệ vô lượng, không thể nghĩ bàn.
💫 Trong góc nhìn của Phật giáo Đại thừa, tất cả chúng sanh đều có thể trở thành Phật trong tương lai. Có nghĩa là, ai ai cũng có sẵn Phật tánh, chỉ vì vô minh che lấp dày sâu quá nên không tự nhận biết mà thôi. Vậy nên, một ngày ta có đủ duyên lành, nhìn ra sự thật tuyệt vời này và phát tâm tu sửa bản thân, miệt mài tu tập, thì trải qua nhiều đời kiếp, sau cùng chúng ta cũng sẽ trở thành Phật.
Tuy vậy, vấn đề nằm ở chỗ, cứ sau mỗi kiếp sống, khi quay lại với cuộc đời một lần nữa, bản thân mỗi người thường không thể tự nhìn ra mình từng có ‘căn cơ tu tập’ như thế nào. Vì thế mới có chuyện đau lòng, nhiều người lẽ ra nên tiếp tục dấn bước vào con đường tu tập để đi tiếp trên con đường tiến hóa dài mênh mang của mình, để đẩy mình ngày một gần hơn tới cái đích đến ‘thành Phật trong tương lai’; lại không hề biết sự thật này, mà do chướng duyên cản trở ngăn che, sống một cuộc đời ‘bình thường’’- nghĩa là sống một cách bản năng, rồi từ đó phạm thêm nhiều nghiệp ác, đẩy càng ngày càng sâu vào con đường khổ não không lối thoát của sinh tử luân hồi. Con đường lẽ ra tiến tới, nhiều khi lại lùi lại thêm mấy bậc. Để rồi, đường về thành Phật ngày càng xa rồi...
Chính vì vậy, trong Lương Hoàng Sám, ba chương đầu giúp chúng ta nhận ra tầm quan trọng của Sám hối, khuyến khích mọi người biết Quy y Tam Bảo, dứt hết mọi nghi ngờ về niềm tin tâm linh vào chư Phật, chư Bồ tát và Hiền Thánh tăng, và phát lời sám hối để rửa sạch tâm ô uế của con người phàm phu chúng ta, trong ngoài đã thanh tịnh, cũng như biết xin chư Bồ tát cho chúng ta theo học tu hành, thực hành miên mật, để qua đó công đức trí huệ sẽ dần sinh ra. Thì bước qua Chương thứ 4, Lương Hoàng Sám dạy chúng ta cần phải biết Phát tâm Bồ đề.
Phát tâm Bồ đề, chúng ta sẽ kiên tâm trì chí tu tập hướng về giải thoát trọn vẹn, để tâm ta rồi sẽ tương ưng với tâm Phật, và vì thế, công đức trí tuệ của chúng ta cũng sẽ đạt được trọn vẹn vô lượng. Hơn nữa, việc phát tâm Bồ đề này không phải chỉ phát một niệm, mà cần được phát tâm luôn luôn.
Nói ở mức độ đơn giản nhất, nếu có ai chỉ tập trung làm việc phước đức chứ không phát tâm Vô thượng Bồ đề, thì người này cũng tương tự như một kẻ suốt đời cắm cúi cày xới thửa ruộng của mình mà chẳng chịu gieo giống lên đó. Đất tốt đã đành, nhưng trên đất không có hạt giống, thì lấy gì mà mọc mầm lên cây được đây?
Nói ở một mức độ cao hơn, muốn trở thành Phật ở tương lai, tức đắc quả vị Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác – cái tuệ giác toàn năng thông tuệ hết tất thảy, nhất định bây giờ chúng ta phải phát tâm Bồ đề, coi đây là một nhân duyên lành để có cái mà cặm cụi vun trồng qua nhiều đời kiếp nữa, thì sau này mới thu hoạch được quả lành ấy.
Phát tâm Bồ đề cũng là một trong những điều tốt đẹp chúng ta làm, trước là để báo ơn chư Phật, sau nữa, là để hướng tới sự cứu giúp muôn loài, vì muốn lợi ích cho hết thảy chúng sanh.
Vì vậy, Lương Hoàng Sám khẳng định, phát tâm Bồ đề là cách cúng dường lớn hơn tất cả.
Hơn nữa, việc phát tâm Bồ đề này cũng không nhất thiết phải gặp được Đức Phật xuất thế thì mới phát tâm được. Mà chỉ cần gặp được một vị thiện tri thức, là được.
Tuy vậy, việc phát tâm Bồ đề, cho dù ở giai đoạn đầu tiên (sơ tâm huệ thức) đi nữa cũng chẳng phải là kẻ phàm dung, tâm chí hạ liệt mà phát tâm được. Phải là người có thật tâm muốn đến được với Phật giáo Đại thừa, hết lòng mong mỏi được thâm nhập Phật pháp thậm thâm vi diệu, toàn tâm toàn ý trân trọng kinh điển, không màng thế sự, coi mọi người đều bình đẳng như nhau, oán hay thân đều không phân biệt, thì mới phát tâm Bồ đề được. Nên hiểu một cách nghiêm túc rằng, sự phát tâm này không phải là việc nói chơi, hoặc sẵn thì nói, người tầm thường không thể phát tâm được. Để rồi biết nguyện cho hết thảy chúng sanh đều nhờ sự phát tâm này mà được giải thoát, đều đồng có được niềm tin vào sự giải thoát.
🌟🌟🌟 QUÁN TƯỞNG:
Ngày nay, tất cả những ai hữu duyên, đã phát Bồ đề tâm thì chắc chắn phải quán tưởng. Trước hết, hãy nghĩ đến những người thân của mình. Trong lúc trì niệm, hãy chuyên tâm hồi hướng đến cha mẹ, sư trưởng (thầy dạy đạo/đạo đức) cho mình; rồi niệm tưởng đến địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh; lại niệm tưởng đến chư Thiên, chư Tiên, rồi hết thảy các thiện thần. Sau đó, lại nghĩ đến nhân đạo (loài người), nghĩ đến thực tế: hết thảy nhân loại có người đang chịu khổ, làm sao mà cứu.
Sau khi thấy rồi, lại phải suy nghĩ cho sâu sắc, thế này: Chỉ có cách phát tâm rộng lớn, tâm Bồ đề, mới có thể cứu được. Nếu quán tưởng được một người thành rồi, thì nên quán tiếp đến hai người. Hai người thành rồi, tiếp tục quán tưởng đến ba người. Ba người thành rồi, thì quán tưởng đầy một nhà. Một nhà thành rồi, sẽ quán tưởng đến những đơn vị rộng lớn hơn... thành phố mình sống, đất nước mình..., rồi rộng hơn, khắp cả thế giới này, toàn bộ chúng sanh trong vũ trụ này.
Quán tưởng như vậy, dần dần mở rộng ra bao quát được rộng khắp cả mười phương thế giới. Khi ấy, chúng ta sẽ thấy:
_ Chúng sanh ở phương Đông là cha mình.
_ Chúng sanh ở phương Tây là mẹ mình.
_ Chúng sanh ở phương Nam là anh mình.
_ Chúng sanh ở phương Bắc là em mình.
_ Chúng sanh ở phương dưới là chị em mình.
_ Chúng sanh ở phương trên là sư trưởng, là thầy dạy đạo cho mình.
_ Rồi chúng sanh ở các phương góc (Đông Bắc, Tây Bắc, Đông Nam, Tây Nam) là những người tu tập cùng tôn giáo, khác tôn giáo với mình.
Sau khi ‘thấy’’họ được rồi, sẽ nên nghĩ rằng:
“Nếu lúc nào những con người ấy chịu khổ, muốn ta phải đến các nơi các người ấy mà trợ giúp họ, thề diệt hết đau khổ cho họ được giải thoát, rồi ta sẽ nói pháp cho họ nghe, bằng cách tán thán công đức của Phật, Pháp, Tăng”.
Tán thán rồi, sinh lòng vui mừng, người ta an vui cũng giống y hệt như mình được an vui vậy.
🌻🌻🌻Ngày nay, tất cả mọi người cùng nhau phát tâm trong Đạo tràng Từ Bi này đều phải làm như vậy, ở trong đau khổ mà độ chúng sanh. Và chúng ta lấy tất cả lòng thành, phát nguyện, từ nay trở đi cho đến ngày thành Phật, trong tất cả thời gian ấy, cho dù ta có sinh ra ở nơi nào, cũng sẽ thường gặp được thiện tri thức, phát tâm Vô thượng Bồ đề.
Trong Phật giáo có khái niệm về ‘Tám nạn’, tức sinh ra ở những hoàn cảnh, nơi chốn, thời gian khó thể tu tập, bao gồm:
1/ Sinh vào cõi địa ngục
2/ Sinh cõi ngạ quỷ
3/ Sinh cõi súc sinh
4/ Sinh vào cõi trời trường thọ sung sướng quá không tu tập được
5/ Sinh ra ở nơi ‘Bắc Câu lô châu’’- cũng là một nơi quá sung sướng không tu tập được
6/ Sinh ra trong tình trạng khiếm khuyết: mù, điếc, câm ngọng
7/ Ở vào dạng Thế trí biện thông: tức là rất giỏi kiến thức thế gian rồi cứ bị cột vào đó mà không thể tin thêm những điều nhiệm màu trí thế gian không giải thích được
8/ Sinh ra trước Phật hay sau Phật, nên không được biết có Phật.
Vậy, trong lời nguyện phát tâm của mình, ta cũng phải khẳng định: Nếu chúng con có bị đọa trong ba đường ác, hoặc lâm phải tám nạn như trên, thì chúng con cũng sẽ đủ duyên để nhớ nghĩ đến việc phát tâm Bồ đề, làm cho tâm Bồ đề của chúng con được tương tục không bị gián đoạn.
🌻🌻🌻 Ngày nay, ở trước mười phương Tam Bảo, chúng con phát tâm Bồ đề để từ nay trở đi cho đến ngày thành Phật, sẽ tu đạo Bồ tát, thề không thối lui; hằng sinh tâm độ thoát chúng sanh, hằng sinh tâm an lập chúng sanh, hằng sinh tâm che chở chúng sinh, chúng sanh mà không thành Phật, chúng con xin thề không chịu chứng quả Niết bàn trước chúng sinh.
Nguyện xin hết thảy mười phương chư Phật, chư Đại Bồ tát, hết thảy Thánh Hiền, hiện tiền chứng minh cho chúng con, khiến chúng con hết thảy hạnh nguyện đều được viên mãn.
🌻🌻🌻 Ngày nay, mọi người đồng nghiệp trong Đạo tràng Từ Bi này, dẫu đã trải qua rất nhiều kiếp làm nhiều điều thiện thì mới được phước báu ở cõi người, cõi trời, chứ chưa chứng được quả xuất thế; vậy ngày nào chúng ta chết rồi hết phước, trở lại đọa vào các đường ác. Thân hình tan rã, tự mình chưa khỏi khổ não, chưa khỏi bức bách. Nếu không lập thệ nguyện rộng lớn, không phát tâm Bồ đề, thì phước đâu mà trang nghiêm Pháp thân (thân chân thật của chúng ta, không phải tấm thân sanh diệt này) để xa lìa được khổ não.
🌻🌻🌻 Ngày nay, chúng ta cùng nhau nhất tâm nhất ý, tưởng nhớ chư Phật mà khởi lòng tin kiên cố, phát tâm đại Bồ đề.
Công đức phát tâm rất rộng lớn sâu xa, không thể sánh với điều gì khác. Chư Phật và Bồ tát nói cũng không thể hết. Thiện lực như vậy, vô lượng vô biên, không thể nghĩ bàn.
Vì thế, chúng con đâu dám không hết lòng chuyên tâm chú ý mà phát quảng đại Bồ đề tâm.
📘 Kinh Đại Tập dạy:
“VÍ NHƯ TRONG MỘT CÁI NHÀ TỐI TRĂM NĂM, CHỈ THẮP MỘT NGỌN ĐÈN, CŨNG CÓ THỂ PHÁ TAN MỜ ÁM”. Vì vậy, chớ nên cho rằng một niệm phát tâm của ta là bé nhỏ, là không quan trọng, mà không chịu nỗ lực. Mà, đã phát tâm, là cần phải phát tâm đi đến trọn vẹn con đường, chính là phải phát tâm tu tập miên mật rốt ráo dài lâu nhiều kiếp, cho đến tận ngày được trở thành Phật, như Đức Phật mà chúng ta hằng kính ngưỡng.
Phát được tâm Bồ đề này rồi, sau này trải qua ngìn muôn ức kiếp trong tương lai, dẫu ta có sẽ chịu thêm những thử thách khác nhau trên con đường tiến hóa dài thẳm của mình, có chịu khổ sở đến thế nào, ta cũng sẽ không vì khổ sở ấy mà thối mất tâm Bồ đề đã phát ngày nay. Tâm nguyện ấy đồng với tâm chư Phật, đồng với nguyện của chư Phật.
🙏🙏🙏 Chúng ta lại xin chí thành đảnh lễ Tam Bảo, từ đây trở đi cho đến ngày chúng con thành Phật, sẽ không bỏ hai pháp sau đây:
1/ Biết tự tánh các pháp vốn đều là không (không sanh không diệt, không tăng không giảm, không nhơ không sạch...) Bản chất Không này khiến tự tánh các pháp vốn không có sự phân biệt, chỉ có tâm từ rải khắp, và tình thương yêu không phân biệt mà thôi.
2/ Hết thảy mười phương chúng sanh cần được độ thoát.
Vì thế, tất cả chúng ta cầu cầu thành Phật không phải để vì lợi ích chính mình, mà chính vì muốn cứu độ hết thảy chúng sanh. Vì thế, từ nay trở đi cho đến ngày thành Đạo, nguyện sẽ nâng đỡ hết thảy vô lượng vô biên chúng sanh; sinh lòng đại từ bi, cùng tận đời vị lai đối với tất cả chúng sanh; nguyện không lánh khổ, mà đem thân ra cứu hộ, làm cho các chúng sanh ấy được an ổn. Nếu có chúng sanh nào lâm vào tình cảnh ngu si, ám độn, không biết chánh pháp, sinh tâm tà kiến, và có chúng sanh nào tuy tu đạo hạnh mà không thông đạt pháp tướng, nguyện nhờ Phật lực, Pháp lực, Hiền Thánh lực và bao nhiêu phương tiện khác, khiến các chúng sanh ấy đều được nhờ Phật lực hoàn toàn đầy đủ, thành tựu trí tuệ hoàn toàn viên mãn.
Cũng nguyện xin chư Phật, chư đại Bồ tát đem lực đại từ bi, đại trí huệ, không thể nghĩ bàn, độ thoát chúng sanh, an ổn chúng sanh; lực vô lượng đoạn trừ khổ não, giải thoát địa ngục, tế độ ngạ quỷ, cứu bạt chúng sanh, thu phục A tu la, chăm sóc loài người, lực đoạn vô lượng lậu hoặc của chư thiên chư tiên, để đạt đến sự hoàn mãn đầy đủ nơi thập địa.
“…Cũng nguyện xin mười phương tận hư không giới hết thảy chư Phật, chư đại Bồ tát, đem những năng lực vô lượng vô biên không thể nghĩ bàn ấy, không trái với thề nguyện xưa, mà bố thí cho thết thảy chúng sanh trong bốn loài sáu đường cùng khắp mười phương, và cho tất cả chúng sanh đồng phát tâm hôm nay. Khiến cho tất cả chúng sanh ấy hoàn toàn đầy đủ các công đức lực, hoàn toàn thành tựu Bồ đề nguyện lực, hoàn toàn thành tựu Bồ đề hạnh lực.
Ngày nay hết thảy chúng sanh trong mười phương cùng tận đời vị lai, hoặc ẩn, hoặc hiện, hoặc oán hoặc thân, hoặc không phải oán, thân, ở trong bốn loài sáu đường, có duyên hay vô duyên với Phật pháp, hết thảy đều nhờ pháp sám này hằng được thanh tịnh. Các chúng sanh ấy ở nơi nào cũng được được như sở nguyện; một lòng kiên cố, tâm không thối chuyển; đồng như chư Phật, đồng thành Chánh giác; cho đến những chúng sanh đời sau, dầu trái với lời nguyện này cũng đều khiến các chúng sanh ấy được vào trong bể đại nguyện, liền được đầy đủ, hoàn toàn thành tựu công đức, trí huệ các chúng sanh ấy đồng với chư vị Bồ tát, viên mãn hạnh Thập địa, hoàn toàn đạt Nhất thiết Chủng trí, trang nghiêm Vô thượng Bồ đề, thành bậc Chánh giác.”
Gửi niệm lành cho tất cả,
(18.9.2021 – QH & MayQ Team)
+ Nội dung trong bài lảy từ Chương 4 – Lương Hoàng Sám: PHÁT BỒ ĐỀ T M. Người soạn: HT. Chí Công. Bản dịch của HT. Thích Viên Giác. Hiệu chính: HT. Thích Trí Tịnh.
+ Hẹn gặp lại những người hữu duyên trong buổi Đại cộng hưởng Online của nhà MayQ, sáng chủ nhật 19/9/2021, cùng nhau đọc Quyển 3 Lương Hoàng Sám: NÓI RÕ QUẢ BÁO, nhé.
#Kinh_pháp_Phật_qua_sự_Học_Ngẫm_Ngộ_của_Quỳnh
#Lương_Hoàng_Sám
thiên hạ hữu tình nhân 在 iHay TV Youtube 的精選貼文
#ihaytv #ihay_jukysan
Dịp lễ Tình nhân vừa qua, Juky San gây sốt với ca khúc "Phải chăng em đã yêu". Đây là một sáng tác của RedT - nam nhạc sĩ trẻ từng kết hợp với nhiều tên tuổi “ăn khách" như BRay, Masew, Bảo Thy... và là sản phẩm đầu tiên của Juky San sau khi chính thức hoạt động độc lập. Cô nàng sẽ thể hiện hát live ca khúc này thế nào, mời quý khán giả theo dõi!
------
Hãy đăng kí kênh iHay TV để cập nhật tin tức showbiz ngay hôm nay:
???? http://popsww.com/ihayTV
------
✔️ Website: https://thanhnien.vn/video/giai-tri/
▶️ TikTok: https://www.tiktok.com/@ihaytv
? Fanpage: https://www.facebook.com/thanhnien/
------
Kênh iHay TV là kênh Youtube tổng hợp tin tức giải trí, đời sống của các diễn viên, ca sĩ, người mẫu, người nổi tiếng của showbiz Việt, cũng như cập nhật những bí mật showbiz, đời tư ngôi sao giải trí, câu chuyện văn hóa.
Kênh iHay TV do Báo Thanh Niên quản lý.
Đăng ký kênh để được cập nhật thông tin mới nhất.
thiên hạ hữu tình nhân 在 iHay TV Youtube 的最讚貼文
#ihaytv #ihay_amee #ihay_jukysan
Đều hạ cánh ở những thứ hạng cao trên top trending dịp đầu năm, Juky San nghĩ thế nào về Amee?
------
Hãy đăng kí kênh iHay TV để cập nhật tin tức showbiz ngay hôm nay:
???? http://popsww.com/ihayTV
------
✔️ Website: https://thanhnien.vn/video/giai-tri/
▶️ TikTok: https://www.tiktok.com/@ihaytv
? Fanpage: https://www.facebook.com/thanhnien/
------
Kênh iHay TV là kênh Youtube tổng hợp tin tức giải trí, đời sống của các diễn viên, ca sĩ, người mẫu, người nổi tiếng của showbiz Việt, cũng như cập nhật những bí mật showbiz, đời tư ngôi sao giải trí, câu chuyện văn hóa.
Kênh iHay TV do Báo Thanh Niên quản lý.
Đăng ký kênh để được cập nhật thông tin mới nhất.
thiên hạ hữu tình nhân 在 iHay TV Youtube 的最佳貼文
#ihaytv #ihay_jukysan
Được hỏi thần tượng ca sĩ nào trong showbiz Việt, Juky San không ngại thú nhận cô cực thích ca sĩ Quân AP và hy vọng được kết hợp một lần trong sự nghiệp.
------
Hãy đăng kí kênh iHay TV để cập nhật tin tức showbiz ngay hôm nay:
???? http://popsww.com/ihayTV
------
✔️ Website: https://thanhnien.vn/video/giai-tri/
▶️ TikTok: https://www.tiktok.com/@ihaytv
? Fanpage: https://www.facebook.com/thanhnien/
------
Kênh iHay TV là kênh Youtube tổng hợp tin tức giải trí, đời sống của các diễn viên, ca sĩ, người mẫu, người nổi tiếng của showbiz Việt, cũng như cập nhật những bí mật showbiz, đời tư ngôi sao giải trí, câu chuyện văn hóa.
Kênh iHay TV do Báo Thanh Niên quản lý.
Đăng ký kênh để được cập nhật thông tin mới nhất.
thiên hạ hữu tình nhân 在 Những bản nhạc Hoa lời Việt hay nhất của Juky San - YouTube 的推薦與評價
Những bản nhạc Hoa lời Việt hay nhất của Juky San | Thiên Hạ Hữu Tình Nhân Tracklist: … Show more. Show more. Show less. Comments. ... <看更多>
thiên hạ hữu tình nhân 在 ĐAN TRƯỜNG FT LƯƠNG BÍCH HỮU - VER.HOA ... - YouTube 的推薦與評價
THIÊN HẠ HỮU TÌNH NHÂN | ĐAN TRƯỜNG FT LƯƠNG BÍCH HỮU - VER.HOA VIỆT - LIVE IN MÂY LANG THANG ĐÀ LẠT. ... <看更多>
thiên hạ hữu tình nhân 在 Đan Trường Ft Juky San - THIÊN HẠ HỮU TÌNH NHÂN 的推薦與評價
Song: THIÊN HẠ HỮU TÌNH NHÂNComposer: Lời Việt PP NGUYỄNSinger: ĐAN ... THIÊN HẠ HỮU TÌNH NHÂN || ĐAN TRƯỜNG FT JUKY SAN ( OFFICAL MV ). ... <看更多>